Dufoyer nhận xét: Bạn trai bây giờ cảm thấy một tâm tình sướng khoái chớp nhoáng và sâu đậm. Người muốn cho hai phái cộng tác với người trong việc phổ truyền sự sống. Trong khối bạn trai nói trên có một số ít tâm hồn sống giữa xã hội vừa cảm thấy mình cô độc, vừa tìm lý tưởng như bao nhiêu kẻ khác mà có đầu óc rất độc lập đến có ý tưởng thiên chấp.
Chỉ nên cấm sự mơ mộng xấu chớ vẫn phải tập bạn trai tưởng tượng vì khi thành nhân óc phán đoán, suy luận có thể lấn áp tài năng nầy của họ rất nhiều. Hoa tàn mà lại thêm tươi, Trăng tàn mà lại hơn mười rằm xưa. Tuy vậy, người ta có thể chế ngự nó được.
Mà nhất là bạn chịu trách nhiệm với hóa công về vận mệnh của bạn. Ơû trong xã hội nghèo mà nghèo được coi là tội, mà nhân đức thanh bần bị dìm xuống đất đen, mà thần tài là chúa tể, nhiều bạn trai nuôi lý tưởng học xong chiếm cho được một địa vị xã hội để lôi một kiếp sống trưởng giả trong tiền bạc, sung sướng. Cây vông dù có sơn son thếp vàng đến đâu thì bị mục vẫn mục, vẫn ô dụng.
Hồi bé thơ, bạn trai nếu không đặt vấn đề sánh mình với người lớn thì cứ quanh quẩn sống gần người lớn cách vô tư, có khi hoàn toàn tin tưởng ở sự nuông chiều của ngươi lớn thân thích. Họ cười thêm rồi nắm tay tôi lôi đi chơi mà không nói gì. Người gái càng đẹp càng duyên, càng trở nên đối tượng mà ai cũng ngắm nghé thì người thanh niên càng đổ dồn tình yêu vào họ.
Đi đâu mà áo quần rủi rách một chút, họ ngột ngạc,khó chịu, bẽn lẽn. Một trăm bạn trai có đến 99 bạn, tối ưa thức khuya nghe nói chuyện ma. Lương tâm họ đã úng vì tâm hồn họ tội lỗi làm cho ủng.
Mấy lúc họ ăn to nói lớn là do họ vô tình hay hữu ý tỏ ra mình phải được tôn trọng. Nếu hỏi họ sợ ai thì họ lúng túng, khó trả lời. Bản năng yêu có nỗi dậy cũng chừng mực.
Lần nọ tôi đến thăm, ông gặp tôi bắt tay rồi vào nhà trong báo với bà ra tiếp khách. Còn thấy giáo thì họ coi là tên mua văn bán chữ mặc dầu có một thiểu số quên sứ mệnh giáo dục của mình. Song rồi có lúc lòng họ nghe chơi vơi, các mộng đồ tan tành hết.
Người ta có thể làm một từ điển về danh ngôn ca tụng tình tâm giao. Không phải họ tìm tịch mạc để xây dựng những học thuyết gì. Người bạn trai bắt đầu yêu và lý luận.
Đời tốt đẹp là đời phục vụ một chân giáo. Bài vở thầy giáo rầy họ mãi, bảo phải kỹ lưỡng. Nhiều công việc gấp rút họ làm cách thẫn thờ, lờ đờ tựa nước ương.
Lúc mất tình yêu hay bị phản bội, bạn trai ghen bồng bột lắm. Nhiều người ta tưởng là vô tư lắm, lôi thôi lắm. Người khác thấy đi lẹ tỏ ra tháo vát nên bước như ngựa phi.