Anh không chỉ trở thành thần tượng của những người tàn tật mà còn là thần tượng của những người bình thường đang sống trong gian khổ. "Những thất bại đầu đời đem lại lợi ích thiết thực to lớn nhất " Ông buộc phải phó mặc cửa hàng cho mẹ tôi trông coi.
Dường như có rất nhiều người thua cuộc như thế trên thế giới và họ có thể thoát khỏi những lời gièm pha. "Ta không bao giờ học hỏi được điều gì từ thành công của mình,mà chỉ học được từ những thất bại của chính mình " Ông sinh năm 1881 ở Tây Ban Nha.
Xin hãy lưu ý rằng chấp nhận mạo hiểm không có nghĩa là ta phải liều lĩnh một cách dại dột. Chẳng có ích gì khi hối tiếc hay đổ lỗi cho người khác về những quyết định mà ta đã đưa ra, dù có chịu tác động của những người khác , vẫn thuộc về trách nhiệm của chúng ta và chỉ chúng ta mà thôi. Ông bắt đầu học nghề ở một cửa hàng đồng hồ.
Tôi bắt đầu tự hỏi: “Mình sao thế nhỉ?” Đừng bao giờ bắt nạt vợ/chồng mình. Ông không chỉ thành lập khoa ưng thư học mà còn hòa tất ‘Luận văn về phẫu thuật ung thư”, luận văn này đã giúp ông được phong hàm giáo sư phẫu thuật.
Thậm chí, chúng tôi thành lập một đội bóng rổ mang tên “ FORTISS”; về sau, chúng tôi đã lấy tên này đặt cho công ty của mình. Bạn có thể nói anh đã phải chịu nhiều những nỗi đu đớn tột bậc và trảu qua nhiều đêm mất ngủ, nhưng vẫn không hề có một lời than vãn. Vậy liệu sự thất bại có giá trị hay chẳng có ý nghĩa gì cả? Nếu thật sự là thế, tại sao nó lại hiện diện trong cuộc đời của tất cả những vĩ nhân, mà qua sách vở tôi đã may mắn biết đến tại sao càng chịu nhiều thất bại, họ lại càng trở nên vĩ đại hơn?
Ta có thể làm gì đây? Chẳng có cái gì cả! Vậy thì đừng nên lo lắng về nó nữa. Chẳng biết có phải vì tôi thất bại trong công việc không? Sinh nămg 1933, Ninoy, như tên thường gọi, có một giấc mơ và nỗi ám ảnh bất tận là trở thành Tổng thống Philippines.
Ở khía cạnh khác , điều quan trọng khác chính là ta sống được bao lâu. HÃNG JUDGES NÓI VỚI LIV ULLIMAN,NGƯỜI SAU NÀY SẼ HAI LẦN ĐƯỢC ĐỀ CỬ GIẢI OSCAR NỮ DIỄN VIÊN XUẤT SẮC NHẤT. Là người thường xuyên viếng thăm đảo quốc này, đồng thời có một số bạn bè ở đó, tôi thật sự thấu hiểu những điều ông Lý đề cập đến.
Tình trạng của họ là tình trạng kiệt sức đáng buồn. Có một sô “tin đồn” rằng tôi được lợi lộc. Thế mà họ vẫn tiến lên trong sự điên rồ của mình.
“Cũng như một hầm mỏ, vàng tinh khiết nhất của mỏ không thể tìm thấy trên bề mặt, những mạch giàu co nhất của nó chỉ dành cho những người có kiên nhẫn làm việc cần cù trong nhiều năm; nguồn ánh sáng tinh thần của người đó, dù đôi khi bị lu mờ, vẫn cháy đều đặn cho đên khi bằng một cách nào hay ở một nơi nào đó, mạch vàng được tìm ra”. Con rô-bốt trên do viện khoa học và công nghệ Hàn Quốc (KIST)chế tạo,có thể nói chuyện ,nhìn nghe và có khả năng thực hiện các chức năng như bất kì đứa trẻ nào. Nếu bạn nhận thấy mình thật sự không tiến triển trong công việc đã được đào tạo ,hãy đào tạo lại bản thân trong một công việc hoàn toàn mới mẻ có viễn cảnh tốt đẹp hơn.
Mới đây, tôi được nghe nói là nó đã trở nên phổ biến đến nỗi người ta sẽ “xuất khẩu” nhân vật Ông Kia-Su sang nhiều nước trên thế giới. Mục đích của giáo dục là gì? Với tôi, giáo dục là dạy một người làm thế nào để phát huy điểm nổi bật nhất và phát triển tiềm năng lớn nhất của mình. Một số phụ huynh còn gây áp lực lên đứa con đang quẩn quanh trong nhà mà chưa tìm được việc làm và cô gái hay chàng trai tội nghiệp ấy buộc phải chấp nhận bất cứ việc gì họ có thể vớ được.