Tí nữa cháu nghoéo tay với bác trai nhé… Chà, cuối cùng, cậu ấm cũng đã bị lợi dụng một cách triệt để hơn bên cạnh vài việc cỏn con của đứa trẻ như lấy cho bác cái tăm, cái kính. Có một thằng bạn đùa cô ấy: Ấy khôn đến quắt cả người lại. Nó cũng như tình yêu thương.
Nhưng ông cụ thì vẫn muốn sống. Tụi bạn rủ đi đá bóng lúc mười rưỡi nhưng không thú lắm, người đang mệt. Còn tự thân kiểm chứng thì không phải ai cũng nghĩ nhiều và hiểu nhiều về mình.
Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn. Nếu quả vậy thì sự ra đi của bạn há chẳng phải là một giải pháp tốt cho cả hai bên khi không tài nào dung hòa được. Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn.
Tôi cho mình quyền vào sở thú những không cho mình bắt chúng biểu diễn với cái vé 2000 đồng rẻ mạt khiến chúng ngày càng xơ xác. Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản. Anh đã đến và hỏi: Em thử đoán xem anh sắp nói gì nào? Anh đã tính chuyện đó suốt mấy ngày.
Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng. Đầu tiên định xé cuốn tiếng Pháp nhưng đó là sách mượn. Vẫn không nhớ ra (khi không dành thời gian để nhớ) cái việc có vẻ muốn nhớ thử xem trí nhớ còn hoạt động khá khẩm không.
Đó cũng là một thứ trói buộc. Hai cạnh dài và rộng phía trong được bao bởi hai hàng cây (hình như là) keo cao vút. Nếu bạn bị mắc lỡm ngay ở những bài lựa chọn thật ảo đầu tiên, bạn thường khó tránh khỏi lựa chọn sai.
Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện. Trong lúc trò chuyện, chúng tôi gặp một người quen nữa. Vì điều đó sẽ khiến bạn buồn ngủ mà không ngủ được.
Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả. Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Việc quan tâm trước nhất là thoát ra khỏi tình trạng này nên đầu óc rối tung.
Nhưng bạn không ngại viết ra những lời ấy. Có đứa trẻ vừa mút kem vừa sán lại gần tò mò xem bà già bới rác. Đôi lúc, bạn có một chọn lựa khác.
Nhưng bây giờ có mua cũng không ăn thua rồi. Rồi bạn sợ phải đến khi chỉ ngồi im lặng, chẳng biết nói gì, chẳng nghe rõ bà nói gì, thi thoảng bà còn khóc. Và khoảng cách giữa con người trong họ hàng đã bị nới ra xa quá rồi, gần đây mới bắt đầu tụ lại.