Và may mắn là Apple đã nhận ra được giá trị của những con người như Steve Jobs hay đồng nghiệp của ông. Ám ảnh về cái chết càng khiến ông “đói khát” và “dại dột” để làm những điều thú vị trong cuộc đời ngắn ngủi. Macintosh càng làm rõ vai trò tiên phong của Apple trong cuộc cách mạng máy tính.
Tôi nghĩ rằng chúng ta hạnh phúc khi chúng ta có một ít âm nhạc hơn nữa trong cuộc sống mình. Chúng tôi luôn luôn tồn tại. Bạn không thể làm điều đó như cách thông thường được.
Tất nhiên, chúng tôi cũng là nhà sản xuất tốt như Dell. Nó khiến chúng tôi mất 18 tháng để thương lượng. Tôi có thể tự nhận thấy những chiều hướng đó trong chính mình vì có một thôi thúc nhất định để tôi làm cái gì đó dẫn đến kết quả như vậy” - Jobs khẳng định.
Ông bắt đầu quan tâm nhiều hơn đến quá trình thiết kế máy tính mới của Woz. Một nửa số nhân viên tại đây không có nhiệm vụ bán hàng, mà chủ yếu là giúp đỡ, hướng dẫn người dùng sử dụng máy tính Macs, iPod, phần mềm và các phụ kiện, kiểu như máy ảnh số. MAP giúp những nhà bán lẻ có quy mô nhỏ có thể cạnh tranh về giá cả với các cửa hàng lớn.
Điều gì khiến Dylan có ý nghĩa cho ông? Jobs trả lời: “Apple là một trong những thương hiệu lớn nhất thế giới”. Tiếp theo là Universal.
Nó phản ánh phương pháp của ông trong việc thiết kế nhiều sản phẩm: định nghĩa những gì khách hàng sẽ hưởng ứng rồi giao việc cho mọi người để biến điều đó thành hiện thực. “Ông làm gì ở đây?” Steve gặng hỏi. “Ông chấm điểm mọi người.
Ông luôn dành những tình cảm hết sức mãnh liệt cho những người con của mình. Steve nhớ Paul là một “đôi tay thiên tài”. Rồi chúng tôi bắt đầu tiến bộ.
Chúng tôi luôn luôn tồn tại. Cổng vào là một khối lập phương bằng kính trong suốt, mỗi cạnh dài đúng 10m với logo Apple treo bên trong. Thời gian của các bạn là có hạn nên đừng phí phạm bằng cách sống cuộc đời của người khác.
Điều gì đã “kết nối” những “đói khát, dại dột” đó với thành công? “Tôi tin rằng, điều duy nhất tiếp sức cho mình là tình yêu những việc mình làm. Chưa kể một nhóm nữa thiết lập và xác định hệ thống trình chiếu nghệ thuật của sân khấu (đầy đủ hệ thống dự phòng) và một xe tải điều khiển từ xa khổng lồ đậu bên ngoài cho phép ê kíp trình diễn các video cung cấp cho các hãng truyền hình trên Internet phát lại bất kỳ video cần thiết nào trong thời gian trình chiếu. Khoảng 10 tỉ bài hát, đúng không nào? Khoảng 10 tỉ bài hát tại Mỹ được bán hợp pháp như vậy.
489 đôla, cao gấp 2,5 lần so với Best Buy, hệ thống bán lẻ máy tính và đồ điện tử khổng lồ của Mỹ. Có thể họ nghĩ việc trộm âm nhạc như việc điều khiển 70mph ở xa lộ. Điều đó thật sự kỳ diệu”.