Bạn là người duy nhất quyết định mình “xứng đáng” hay “không xứng đáng”. Tuy nhiên khi đã kiếm ra tiền rồi thì nỗi sợ hãi của chúng ta lại biến thành: “Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi đánh mất những thứ tôi đã có?”, hoặc “mọi người đều muốn thứ tôi đang có”, hoặc “tôi là con bò mộng cho sở thuế làm thịt đây”. Vấn đề ở đây không phải bởi vì độ lớn của thử thách, mà bởi vì độ lớn của bạn!”.
“BẰNG QUYỀN NĂNG CỦA MÌNH, TÔI CHÍNH THỨC TUYÊN BỐ ‘BẠN XỨNG ĐÁNG’ KỂ TỪ THỜI ĐIỂM NÀY CHO ĐẾN MÃI VỀ SAU!” Đã đến lúc ngừng đòi hỏi và bắt đầu dẫn dắt. Khi đó, vũ trụ chỉ nói: “Tốt !” rồi làm công việc của nó là mang đến cho bạn nhiều cơ hội hơn nữa.
Gốc rễ là nỗi sợ hãi. Câu nói này cần được thốt lên với số tiền bạn nhặt được, bạn được cho hay tặng, bạn nhận từ chính phủ, tiền lương của bạn và số tiền bạn nhận từ các công việc kinh doanh. Xin lỗi, tôi không nghĩ lại có chuyện đó! Không ai đóng lên trán bạn chữ “Xứng đáng” hay “Không xứng đáng” cả! Chính bạn sẽ làm điều đó.
Nhưng để làm được điều đó, bạn sẽ phải đào xới bên dưới lòng đất giúp cho rễ cây phát triển tốt hơn. Mà điều này thì hầu như không thể, và họ cũng không muốn xông vào hành lang! Thứ hai, cô ấy học được rằng phụ nữ không cần có tiền.
Đáng lưu ý là người giàu không chỉ liên tục học hỏi, mà họ còn luôn tìm kiếm và học hỏi từ chính những người xuất sắc trong lĩnh vực mà họ muốn tham gia. Họ sợ đến chết, họ do dự trong nhiều tuần, nhiều tháng, nhiều năm, và thế là cơ hội tuột mất. Họ thiếu tự tin về bản thân cũng như năng lực của mình.
Thế rồi chúng tôi tham gia khóa học Tư Duy Triệu Phú. Nếu bạn thấy một người trong chiếc Jaguar đen lộng lẫy với mui xe đang mở, đừng ném vỏ lon bia vào đó! Không ngạc nhiên rằng anh luôn là người rỗng túi.
Tôi cũng không được dạy môn Thu nhập Thụ động 101 trong trường phổ thông, mà được dạy cách đóng bàn ghế và rèn đồ sắt (bạn hãy để ý rằng cả hai đều là việc làm cả) và tôi đã làm được một cái chân nến tuyệt đẹp cho mẹ tôi. Thay vì chế nhạo người giàu, hãy bắt chước họ. Bạn có hiểu ý tôi không? Nếu bạn chỉ tìm thấy trong tủ tài liệu của mình những bộ hồ sơ không phục vụ cho thành công tài chính của bạn, thì chúng vẫn là những lựa chọn duy nhất mà bạn có.
Trong Thế vận hội Olympic 2004, Perdita Felicien - đương kim vô địch thế giới người Canada trong cự ly 100 mét vượt rào - có nhiều ưu thế để đoạt huy chương vàng. Kết quả tự nó sẽ là câu trả lời. Người nghèo nghĩ “một trong hai”.
Và mọi việc cứ tiếp tục. Tôi đã thử mua cổ phiếu, đầu tư vào bất động sản, tham gia hàng tá lĩnh vực kinh doanh khác nhau. Chìa khóa là “sự tập trung cao độ”.
Làm sao tôi có thể cảm thấy hài lòng khi tôi thì có nhiều tiền, còn người khác lại có quá ít”. Tôi thật lòng khuyên bạn hãy xua đi cái ý nghĩ hoang đường rằng dù dưới bất kỳ hình thức nào thì tiền bạc cũng là thứ tệ hại, hay bạn sẽ bớt “tốt bụng” hơn hay ít “trong sạch” hơn nếu bạn giàu có. Bạn không thể thay đổi hoa trái đã đơm kết trên cây.