Lưu Bị nói muốn nhường ngôi vua cho Gia Cát Lượng chắc gì không có lòng giết Gia Cát Lượng? Cho nên sau khi sát nắm bắt toàn diện và tinh tế hoàn cảnh giao tế mới từ đó thực Người khác đau khổ họ rung đùi, không chút động lòng.
Trong trường hợp đó, nếu anh không muốn phiền lòng người khác thì hãy đi nơi khác . nhất cả nước, phải cho tất cả cổ thư một mồi lửa. Chúng có thể giới thiệu với anh: "Thực đơn phạn điếm này rất nổi tiếng, maùi vị cũng tương đối hợp khẩu vị với người sành điệu.
Người giỏi giao tiếp biết lặng lẽ giải vây cho đối phương. Vừa ra phòng ngoài tôi gặp Tử Kiến. Hình như người Nhật Bản biết cánh sử dụng chiêu này nhất.
Người ta lầm tưởng Trùng Khánh là một công ty lớn tư bản hùng hậu. Lợi dụng cơ hội này, Nghiêm Tung dốc sức nghiên cứu về sớ và lại tiến cử vài "cao nhân đạo giáo" Vì sao? Vấn đề là anh ta tự cao cho mình siêu việt, khi nói chuyện thì ba hoa khoe mẽ nên người ta chán ghét.
Đối với người bất tài thì thực lòng mà nói, như thế đã là nhân từ lắm rồi. Có một số tranh chấp do hiểu lầm cho nên chỉ cần nói rõ nguyên do là có thể xóa bỏ hiểu lầm, hóa giải mâu thuẫn. Có người cho là hoang đường nhưng thực tế có thầy giáo nam không chịu được nỗi khó chịu đó bèn từ chức.
Người hóa giải có thể khéo léo thay mặt bên này xin lỗi lên kia, khiến cho bên kia cảm động quay lại xin lỗi đối phương. Đề bạt thuyên chuyển đều do một tay Trương Nhượng quyết định. Trong cảnh bế tắc có thể tìm ra lối thoát, giữ được thể diện, ở nơi công cộng khiến cho mọi người hứng thú, trong hoàn cảnh đặc biệt có thể nói bóng nói gió châm chích kẻ tiểu nhân càn quấy.
Giải nghĩa để loại bỏ khốn quẫn, đưa ra một cách giải thích nào đó để tỏ sự bất mãn của mình. Khi sử dụng phương thức tán tụng cần phải chú ý hai điều. Trong nhà chỉ có hai cô giúp việc.
Trong các cuộc thảo luận ở nghị viện phương Tây thường dùng kỹ xảo tâm lý này. Để biểu thị tiềm lực phát triển thì phải có khả năng vẽ một bức tranh tươi đẹp, hùng vĩ của tương lai, dù cho rằng bức tranh đó hoàn toàn không thực hiện được nhưng lại Kích thích như thế mới dẫn đến hai bên hiểu biết hợp tác với nhau.
Có thể coi đó là quê hương đầu tiên của ông ta. Cho nên biết đạo lý nghĩ lại là một người biết quyền biến, là điều kiện tiên quyết để thể hiện gi trị của mình. Một nhóm bạn đồng học gặp lại nhau sau hơn 20 năm có một nam một nữ từng ngồi cùng bàn nên chuyện trò thoải mái.
Một tạp chí nọ đăng bài "Đặt tay lên vai chúng tôi đã là bạn tình". Nhưng do như thế trái với dục vọng lười nhác mãnh liệt mà lại luôn luôn phải tỏ ra tích cực thì tâm lý cực kỳ khẩn trương. Khi biết tin này, ông không kêu khóc mà chỉ nói: "Đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh".