Nhà kỹ nghệ nói: - Tôi đã suốt đời dựng nó lên, sửa sang nó và tôi lấy làm tự đắc vì nó lắm. Nếu tôi không biết cách kiếm những thị hiếu và những cái ông ấy mê nhất thì bây giờ chắc vẫn còn phải năn nỉ ông ấy mua giúp cho nữa". Bạn hãy thành thật gắng tự đặt mình vào địa vị họ mà tự nhủ: "Nếu ta ở vào địa vị họ, ta sẽ có những tình cảm gì, sẽ có những phản động ra sao?".
Tại đó, có kê một cái xe hơi hiệu Packard, gần như mới nguyên. Tươi như bông hoa, thầy giảng cho tôi nghe tại sao mỗi lần thầy ngừng lại và nói rõ ràng từng tiếng. Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa.
Và nếu chúng ta không cẩn thận, thì khu vườn này không còn lấy một cây. "Vả lại, còn mất cái lợi này nữa. Kết quả cuộc tranh luận lạ lùng đó, là hãng xe ký giao kèo với hãng của tôi và xin cho bạn hay rằng, giao kèo ký kết mua tới một triệu thước da, đáng giá 1.
Có gì vô lý bằng bắt một đứa nhỏ ba tuổi có quan niệm của người lớn ba chục tuổi? Sau người đó tự hỏi: "Thử coi xem cái gì làm cho nó thích? Nó muốn gì? Nếu biết được nó muốn gì thì mình sẽ có thể khiến nó làm cái mình muốn được". Nếu ba tên cướp đó và bọn khốn nạn đường nằm trong khám, tự cho mình vô tội như vậy thì những người mà chúng ta gặp mỗi ngày, ở ngoài đường, cả các bạn nữa, cả tôi nữa, chúng ta ra sao? Chính bà cũng biết vậy nữa.
Tại sao? Tại người viết đã xin người nhận bạn cho một ân huệ nhỏ, mà như vậy tất nhiên người nhận thư tự thấy mình quan trọng lắm. Chính bà cũng biết vậy nữa. Sáng dậy, thấy tấm "ra" ướt, bà nó bảo: "Ngó này, đêm qua lại đái dầm nữa".
Bệ hạ hơn thần về nhiều phương diện. Vì vậy mà gây được mỹ cảm rất dễ dàng. Một cái nhọt tại cổ người đó làm cho người đó lo lắng hơn bốn chục nạn động đất ở Châu Phi.
Tôi chỉ xin ông chỉ giùm tôi một điều thôi. Rút cục người ta tin theo ông hết. Mọi việc tiến hành thuận tiện.
Sau bữa, nhà kỹ nghệ nói: "Thôi nói về việc ông đi. Mới rồi, sau một tiệc rượu, chủ nhà mời tôi đánh bài. Hỏi họ vài câu rồi để họ mặc ý diễn thuyết.
Thành thử ông có một cuốn sổ ghi hàng ngàn tên những người ấy. Lẽ cố nhiên, nụ cười đó phải chân thật, tự đáy lòng phát ra mới quyến rũ, uỷ lại được người, còn thử nụ cười nhích mép nở ngoài môi, như do một bộ máy phát ra, không lừa được ai hết, chỉ làm cho người ta ghét thôi. Nhưng không thể nào nói cho lão già cứng cổ và xuẩn đó nghe được hết.
Tôi lại thăm ông Doe, người mướn nhà và nói với ông ta: "Ông Doe, tôi đã nhận được thư của ông cho biết ông sẽ dọn đi, nhưng thiệt tình tôi không tin rằng ông sẽ đi thật. Bí quyết của ông ư? Giản dị lắm. Cầm chiếc roi mây, bạn có thể bắt con nít vâng lời được.