Rồi ông khen không ngớt miệng: "Thiệt tuyệt; chỉ cần ấn cái nút là xe chạy, chẳng khó nhọc chút chi hết. Vậy mà có một cặp rất sung sướng: là vợ chồng kép hát Warner Baxter. Nhà thương đó muốn mở một phòng chiếu quang tuyến tinh hảo nhất trong nước Mỹ.
Có một hồi mà một khách hàng chỉ trích hãng tôi như trên kia thì tôi đã phát điên rồi. Kết quả thiệt khác hẳn với lần trước. Cả những khi cơm khê, canh mặn, ông cũng không nên phàn nàn.
Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này: "Hôn nhân là việc quan trọng nhất trong đời, quan trọng hơn cả sinh và tử". Chân lý đó đúng khi bạn viết tiểu thuyết cho độc giả coi. Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa.
Nghe thấy chúng tôi cãi cọ nhau, một người bán hàng khác chạy lại, chêm vào: Bộ đồ màu đen nào, lúc mới đầu cũng hơi thôi ra như vậy, không thể tránh được. Ông Want không cho thêm người phụ, cũng không rút công việc, rút giờ làm việc, mà anh ta vẫn vui lòng. Hồi xưa bà trẻ, đẹp, được nhiều người tâng bốc.
Lincoln đã nói để trút những nỗi suy nghĩ nó đè nặng trong lòng ông, như vậy để cho óc ông được sáng suốt. Tôi cũng tin rằng ông không vừa cầm quân, vừa làm chính trị, mà như vậy là phải. Tôi thấy bà chế ra được nhiều đồ thiệt tài tình và tôi tỏ lời khen.
Tại sao? Tại người viết đã xin người nhận bạn cho một ân huệ nhỏ, mà như vậy tất nhiên người nhận thư tự thấy mình quan trọng lắm. Tôi khiêu vũ theo một lối cổ từ hai chục năm về trước. Nhưng hôm ấy, anh Emile tới không được, mặc dầu tôi có dặn trước.
Tôi biến thành một người mới, sung sướng, có lòng từ thiện và được mọi người thương. 5- Nụ cười gây hạnh phúc trong gia đình, nó là nguồn gốc những hảo ý trong thương nghiệp và là dấu hiệu của tình bè bạn. Nhưng có tới một triệu người ấn Độ, khinh bạn tới nỗi không chịu mó tới thức ăn mà bóng nhơ nhớp của bạn đã phớt qua; vì sợ lây cái nhơ nhớp qua họ.
Cho nên chỉ có mỗi cách dẫn dụ người khác theo mình là lựa cách nói sao lời yêu cầu của mình hạp với sở thích của họ và chỉ cho họ cách đạt được sở thích đó. ", "Thầy cho rằng như vậy nên không?". Một hàng bán nón được khách hàng hoan nghênh đặc biệt, chỉ vì phân phát những hóa mục có chữ ký của một nữ tài tử danh tiếng.
Nhưng nếu người ta bắt chúng ta nuốt cay mà nhận lỗi thì lại khác hẳn. Bổn phận của ông quản lý khách sạn này là thâu cho được nhiều lợi. Trong cuốn "Ký ức về đời tư của Nã Phá Luân", ông viết: "Tuy tôi chơi bi da rất giỏi nhưng tôi cũng cố ý nhường cho Hoàng hậu thắng tôi, mà được vậy, Hoàng hậu rất vui lòng".
Đàng này, tôi không gây sự gì hết. Đó là quy tắc thứ nhất. Ông đã thử đủ nghề nhưng chưa bao giờ có ý dạy đánh bài hết.