Tư Mã Tương Như làm như không biết, ăn uống thoải mái chỉ nói chuyện với Vương Cát Đột nhiên từ phòng trong vang ra tiếng đàn dìu dặt. Nhà văn luôn luôn khước từ. Đương nhiên Xucacno không thế nào cự tuyệt, chỉ còn có việc gật đầu tán thành.
Thủ đoạn này tựa hồ không cao siêu lắm nhưng lại rất hợp với hiện thực. Vợ đánh vỡ cốc là đột phá khẩu của tâm lý khẩn trương đó. Giáo viên Hoàng nói chuyện tiếu lâm thường làm cho cộng sự cười và dần dần thân mật với nhau.
Lưu Thể nói: "Chỉnh thiên tại gia trung tọa trước, tựu thị bất liễu gia". Nói xong bèn đàng hoàng chắp tay sau lưng bỏ đi. Câu nói này làm sao Lưu Ban không canh cánh trong lòng.
Trong khi biện luận hay tranh cãi, có người bất giác cao giọng át tiếng nói đối thủ. Nếu có thể chủ động hóa giải cho người ta, chữa thẹn cho người ta thì có thể theo đà chiếm được lòng người. Thật là che giấu lợi hại của mình quy thần không thấy được, một khi bộc lộ lợi hại thì thiên hạ không ai chống lại được.
Một nhà văn viết một cuốn tiểu thuyết, sách được hoan nghênh. Ông lại dâng tấu, kết quả khiến hoàng đế nổi giận phán tội moi móc, hạ lệnh dán giấy bịt miệng Lý Nhạc và không ai được gỡ bỏ. Kẻ cắp đã trổ hết tài tâng bốc mà không lừa được con chó! 2.
Đánh cờ có thắng có bại, ta cho là việc nhỏ, không liên quan đại cục, kỳ thực đó là sai lầm lớn nhất bởi vì anh đã làm cho ngươi ta mất thể diện về mặt trí lực. Huống hồ Lưu Dự Châu dòng dõi tôn thất anh hùng cái thế, mọi người ngưỡng mộ. Ông sở dĩ dám làm như vậy bởi vì đã khẳng định Tôn Quyền quyết không dễ dàng hàng Tào.
Lâu ngày quên đi những người bạn chỉ gặp một lần. Bạn thấy anh ta đang chảy nước mắt bèn hỏi: "Bạn khóc cái gì?" Anh ta đáp lại rằng: 'Tôi nhớ cha tôi, hai mươi năm trước ông bị treo cổ". Nàng biết rằng người đại lục thu nhập thấp, chỉ cần vậy”.
Nhưng trong trường hợp người khác không mở miệng được mà ông lại tìm ra được lý do có sức thuyết phụt nhời ta quả là người cơ trí. Như vậy lời nói khảo của Lý Liên Anh đã giải vây cho hai người. Ít lâu sau, Hiệp hội cờ tướng thay chủ tịch.
Một nhóm bạn đồng học gặp lại nhau sau hơn 20 năm có một nam một nữ từng ngồi cùng bàn nên chuyện trò thoải mái. Nhiều học giả cho rằng, cười khuyết điểm vì ngu dốt của mình là cảnh giới tối cao của nghệ thuật hài hước. Lý Quát đã sơ hở nên phải vào quan tài.
Như ông Cục trưởng Cục vật tư Bộ Công nghiệp nhẹ họ Tiết là một người được mệnh danh là “đại vương phi kim loại” quản lý tất cả cái ăn cái mặc của chúng ta, không thể không lôi kéo ông ta. Hai bác sĩ ngoại khoa trong khi mổ gặp phải vấn đề nan giải bèn ngừng mổ, một hộ sĩ cao cấp bảo: "Sao không cử thử một lần xem sao ". Trương Đế đứng dậy một cách khó nhọc.