Đời vợ chồng, hết ngày này qua ngày khác, chỉ là một chuỗi những tiểu tiết không nên thơ. Nếu ông không viết bài khen ông Rossetti thì biết đâu ông đã chẳng chết trong nghèo nàn và không một ai biết tới. Mặt trời mới nói cho gió hiểu rằng: "Dịu dàng và thân yêu bao giờ cũng mạnh hơn vũ lực và giận dữ".
ý kiến của tôi không còn vững vàng như hồi trước nữa. Cho nên, bắt đầu tháng ba là chúng tôi phải sa thải một số nhân viên đi. Má nó đuổi đứa kia đi, lấy lại xe cho con.
Họ khuyến khích anh, khuyên anh và thú rằng đã có nhiều thiện cảm với anh. Đợi mà làm gì? Câu chuyện người ta kể đâu có thú vị hay ho bằng câu chuyện bạn sắp kể ra? Tại sao mất thì giờ nghe chuyện con gà con kê đó? Mạnh bạo đi, cắt ngang câu người ta nói đi. Cho nên người ta trốn mày hết: không ai chỉ bảo chi cho mày hết, vì vô ích.
Khi ta có lỗi, ta có thể nhận lỗi riêng với ta. Sau cùng, muốn cho yên chuyện, công ty phái một sứ giả khôn lanh nhất lại thăm con "ác là" đó. Mới hôm qua, con còn nằm trong tay mẹ, ngả đầu trên vai mẹ con.
Đàn bà trong ngày sinh nhật và những ngày kỷ niệm vui tươi của họ lắm. Thiệt chưa từng thấy ông ta dễ dãi với công ty như vậy bao giờ. "Từ lâu rồi - ông nói - tôi ghi trên một cuốn lịch những công việc buôn bán mỗi ngày.
Má nó dắt nó tới tiệm lớn, đưa mắt làm hiệu với người bán hàng và nói: "Đây, cậu này muốn mua đồ đây". Tôi biết rằng nếu tôi nói được như thường thì tôi đã mất mối hàng đó, vì tôi có một quan niệm hoàn toàn lầm lẫn về cách mời hàng. Có thể lập lại hòa bình được không? Không ai biết được.
Nhưng tôi thú rằng nhớ lại bức thư đó tôi xấu hổ lắm". Thì cô ta ăn tiền của tôi, phải khen tôi là sự dĩ nhiên. Bạn cho rằng tôi nói quá ư? Thì đây, xin bạn nghe những lời chí lý sau này của giáo sư William James, một nhà tâm lý có lẽ có tài nhất của châu Mỹ.
Chắc cả ngàn đọc giả cũng đồng ý với tôi". "Mình tranh biện và cãi lẽ, có thể làm cho người khác ngượng được, nhưng thắng như vậy có ích gì đâu, vì không khi nào làm cho người ta thành thật đồng ý với mình hết". Còn bốn tháng nữa mới hết hạn mướn theo hợp đồng, mà người mướn đã muốn dọn ngay đi và cố nhiên đòi hỏi giao kèo.
Chỉ cần có trí nhớ và biết suy xét. Mỗi lần ông bổ dụng một người vào một địa vị quan trọng, ông để cho thủ lãnh các đảng chính trị tưởng rằng chính họ đã lựa người đó. Một ông bạn của tôi, đã bốn chục cái xuân xanh, gần đây mới đính hôn cùng một cô, và vị hôn thê của ông khuyên ông học khiêu vũ - kể cũng hơi trễ!
Thấy ông Adamson chăm chú nghe, ông hăng hái tả những đêm thí nghiệm các tấm kính chụp hình, sau khi đã vất vả cả ngày ở phòng giấy, chỉ chợp mắt được một chút trong khi đợi các chất hóa học ngấm. Disraeli, một trong những nhà chính trị khôn khéo nhất đã nắm vận mạng cả đế quốc Anh, có lần nói: Gặp một người, cứ nói với họ về chính bản thân họ, họ sẽ nghe bạn hàng giờ. kỵ binh tới trễ quá v.