Bạn tin rằng phương pháp đó làm cho người thiếu tiền chịu trả không? Bạn tự đáp được câu đó. Công việc hầu khách thật là hoàn toàn. Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng.
Câu chuyện đó xảy ra hồi chiều, trước khi kíp làm đêm tới xưởng. Càng tranh biện thì viên thu thuế càng lỳ. Ông chịu nhận rằng lời đó đúng.
Ông ấy mua một bộ đồ tại một tiệm lớn nọ. Nhưng con cáo già đó cũng đã lầm lỡ; đáng lẽ là phải bắt đầu tự cáo những khuyết điểm của mình và ca tụng Guillaume II đã, thì ông đã lỡ tỏ trước rằng ông chê vua vụng dại không biết giữ gìn lời nói. Tôi nhận ngay rằng chú ấy hoàn toàn có lý mà tôi thì hoàn toàn có lỗi.
Nên có thiện cảm với họ, giúp họ nếu có thể được. Và ông không bao giờ quên chuyện đó hết. Chuyện đời ông như vầy: Ông thích thơ của Dante Gabriel Rossetti lắm.
Ông Detmer sẵn sàng kiên tâm nghe, khi người đó đã trút hết cơn lôi đình, bình tĩnh lại rồi, cơ hội thuận tiện, ông Detmer mới ôn tồn nói: "Tôi cám ơn ông đã lại tận đây để cho tôi hay những điều đó. Chỉ nhờ ánh sáng của một ngọn đèn phóng xạ sáng rực cả một cửa hàng bán kẹo, mà số kẹo bán được tăng lên gấp đôi. Không có chi làm đẹp lòng họ bằng.
Nhưng ông Mahomey không nói ra như vậy, sợ mất lòng, mà lại thăm ông S. Chính phủ sẽ hết sức bênh vực ông, nghĩa là không hơn cũng không kém các đại tướng khác. Người ta đã phục tài y, lại hỏi ý kiến y.
Tôi nói: "Châu Phi có nhiều cái thú lắm. Một người cha khác có đứa con gái nhất định không ăn cháo buổi sáng. Ông ta kể lại: "Tôi mất hẳn tiếng.
Adamson đi thẳng lại những tấm ván, lấy tay sờ. Và mọi sự được vừa ý thiệt. Đó là quy tắc thứ hai Charles Schwab, cánh tay mặt của Andrew Carnegie, ông vua Thép, nhờ thiệp thế mà khéo ngoại giao mà được hết thảy mọi người quý mến.
Như vậy cần phải mất công, kiên nhẫn, chăm chú hàng ngày. Suốt thiếu thời, cậu đi học cả thảy có sáu năm. Trong bài đầy những câu tươi tựa hoa, như những câu này:
Vậy muốn cho người khác theo ý mình, xin bạn nhớ quy tắc thứ hai sau này: "Phải tôn trọng ý kiến của người khác Đừng bao giờ chê ai là lầm hết". Phương pháp đó gợi lòng ngờ vực của người ta và có lẽ người ta còn khinh bỉ nữa. Trong 500 câu chuyện thì người ta dùng nó tới 3.