Định mệnh chỉ cho ta một trái chanh hãy làm thành một ly nước chanh ngon ngọt Duyên do? Là tại ông ưu phiền. Tôi thấy tôi "khác" hắn các bạn bè và hoàn toàn khả ố.
Bởi vậy, mỗi khi cần giải quyết một vấn đề làm cho bạn xúc động, tại sao không chọn một người thân để tỏ bày tâm sự? Tôi không khuyên bạn khóc lóc, ta thán với một "nạn nhân" đầu tiên bạn gặp, khiến cho con người tốt, có lễ độ và dại dột nghe chuyện bạn đó phải bực mình. Tất nhiên, người ta có thể quá lo lắng về chứng đó, rồi sinh lực mỗi ngày một suy kém đi, khiến cho vi trùng được dịp huỷ hoại cơ thể. Như các bạn đã biết, ebook đó được thực hiện từ bản nguồn thiếu bài Tựa, chương XIX và XX; ngoài ra, các chương còn lại, chương nào cũng bị cắt bớt một vài đoạn.
Tôi chú ý đến anh ta và con chó anh một chút mà làm anh hoan hỉ, con chó được nâng niu mà tôi cũng được vui lòng nữa. Đối với người thường tu niệm, đó là một cách hiệu nghiệm nhất, tự nhiên nhất để tâm hồn được yên tĩnh, thần kinh được nghỉ ngơi. Trận Trân Châu Cảng là một bi kịch bản thương nhất trong lịch sử Mỹ, nhưng riêng đối với tôi, nó là một may mắn.
Nhưng thiệt ra làm thế, ta chẳng giúp cho tinh thần chút nào ráo". Có lần Bernard Shaw nói: "Dạy người ta thì người ta không bao giờ đọc hết". Hai nẹ con tôi nằm cạnh bên nhau trên giường.
Quân địch thả thuỷ lôi tấn công chúng tôi luôn 15 giờ. Ông đáp: "Tôi nghĩ rằng cứ suy nghĩ hoài về vấn đề của ta, chỉ làm cho ta hoang mang và thêm lo. Nếu bạn làm đúng theo đây thì sẽ không bao giờ còn buồn vì lòng bạc bẽo của người đời
Khi còn đi học, ông đã lo về hai bệnh: suyễn và mất ngủ. Chú ý tới người khác để quên ta. Tôi biết chắc vậy vì tôi đã kinh nghiệm trong gia đình tôi.
Tôi giận tới nỗi nhất định không khi nào trở về nhà nữa. Ngày hôm nay tôi sẽ rán bồi bổ tinh thần. Năm 1932, bà sống trơ trọi trong một căn nhà có ba phòng.
Ông nói: "Nếu ta muốn kiếm một chút vui trên cõi trần, ta phải thực hành những nghĩa cử tốt đẹp, không những để lợi cho mình mà cần nhất lợi cho kẻ khác nữa, vì cái vui của mình tuỳ thuộc vui của kẻ khác, cũng như vui của kẻ khác tuỳ thuộc vui của mình". Trước hết, con hãy tìm cảnh thượng giới và đạo chính trực của Cha, rồi Cha sẽ ban cho con hết thảy những thứ con cần". Cho đến năm 1945, ông mất thì đã là một trong những nhà doanh nghiệp mau phát đạt nhất ở Mỹ.
Họ tin nếu tàu bị trúng thuỷ lôi sẽ nổ và tung họ lên tới mây xanh. Ông cụt cả hai chân, ngồi trong góc thang máy trên cái ghế có bánh xe. Phải rõ ràng, biên đủ tên họ, ngày tháng và kết quả.
Vì viết và nói thông thạo nhiều thứ tiếng nên ông hy vọng sẽ kiếm được việc trong một hãng xuất cảng. Những người đó trong tuổi thơ đã được thở một không khí ấm áp và chói lọi tình âu yếm, nên bây giờ đáp lại lòng thương ấy. Trong khi thất vọng, tôi quyết định một lối sống mới, nhờ đó ăn ngủ được và hết lo.