- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau:
Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa. Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư.
Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.
Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong.
Và James sung sướng ngắm nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ trong vòng tay mình. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế. Điều gì sẽ xảy ra nếu một mình bạn không thể làm tất cả? Mọi thứ sẽ ra sao khi bản chất công việc quá phức tạp, đòi hỏi sự góp sức của nhiều, thậm chí là rất nhiều người? Nhiều lúc anh tự hỏi liệu sự thăng tiến có mang lại mức gia tăng thu nhập xứng đáng so với cái giá mà anh và gia đình anh đang phải trả hay không.
Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định.
Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa. - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng.
Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua.
James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. - Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không?
James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.