Các hiệp sĩ nhìn nhau. Sự may mắn do tình cờ mà đến không thể kéo dài bởi vì bạn sẽ có khuynh hướng ỷ lại và trông chờ vào may mắn tiếp theo mà không muốn làm gì hết. Tay chàng rớm máu và dính đầy đất.
Ngay sau đó, những hạt giống nhỏ lấp lánh như bọc vàng từ trên không trung bắt đầu rơi tỏa xuống khắp nơi theo cơn gió. Sid cố vỗ về giấc ngủ của mình. Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối.
Đó là câu trả lời cho câu hỏi của ngươi. Sự khác nhau này có lẽ chẳng mấy người chú ý đến, nhưng đối với Sid thì khác. Phải biết tin vào chính mình.
Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng. Ta sẽ lên đường đến khu rừng Mê Hoặc.
Nhưng nếu tôi biết là tôi sẽ sống đến cuối đời với tất cả sự may mắn mang đến từ cây bốn lá bất kể tôi làm gì thì cuộc sống của tôi sẽ vô vị, và tôi sẽ không còn là một hiệp sĩ nữa. Trước khi ngủ, chàng nghĩ về sự quan trọng của việc không thay đổi mục tiêu của mình vì mục tiêu của một người nào khác. Trên đường, Nott gặp không biết bao nhiêu sinh vật kỳ lạ mà chỉ có thể được tìm thấy ở khu rừng Mê Hoặc nhưng anh cũng chẳng buồn để mắt tới.
Ngươi hãy quay về đi, Nott cũng đã đi rồi. - Merlin nói rằng chúng ta có thể tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ nhưng ông không hề nói rằng để tìm thấy nó, ta không cần phải bỏ công sức gì. Người hiệp sĩ chân chính không trông chờ vào sự may mắn, và không chỉ nghĩ đến mình.
Anh còn có thể làm được gì khác nữa chứ? Vì thế Nott leo lên ngựa và đi lang thang vô định mãi trong rừng, hy vọng rằng mình sẽ bỗng nhiên may mắn phát hiện được Cây Bốn Lá thần kỳ ở đâu đó. Còn nếu Người không muốn nói chuyện bây giờ thì con sẽ quay lại sau ạ. Chưa bao giờ có ai thay đổi đất trong khu rừng này cả.
Tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện này vì nó đã giúp ích cho chính bản thân tôi. - Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi. Bà ta có một sắc đẹp mê hồn.
- Cách đây vài dặm có một vùng đất hoang chưa hề được sử dụng. Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi. "Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu.
Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng. Ngươi phải nhanh lên. Chắc cậu không biết lý do tại sao phải không? Lúc đó, một người chú của cha tôi vừa mới qua đời nhưng ông ấy lại không có con cái gì cả.