Và kết hợp với những kinh nghiệm được rút ra từ những lần vấp ngã trước đây, con mạnh dạn quyết định khi nào có cơ hội thuận tiện thì nhất định phải vận dụng các quy luật này một cách khôn ngoan nhất. Ngoài ra, có một số người đi vay tiền nhưng bản thân họ không có tài sản và công ăn việc làm. - Điều gì khiến anh cảm thấy khó xử đến nỗi phải tìm đến người cho vay vàng để xin lời khuyên, hỡi anh Rodan? Anh đã thua bạc ư? Hay anh đang túng thiếu? Tôi quen biết anh nhiều năm nay rồi, nhưng chưa bao giờ thấy anh đến gặp tôi để xin ý kiến cả.
- Những suy nghĩ của tuổi trẻ là những tia sáng rất mạnh và tỏa đi rất xa đấy! Nó sẽ giúp cháu định hướng và thực hiện hành trình cuộc sống. - Không bao giờ! Nhưng tôi lấy làm ngạc nhiên là với tình bằng hữu gắn bó bao năm nay, có bao giờ anh nói với tôi về những điều này đâu, Bansir? – Kobbi kinh ngạc hỏi lại. Nhưng do tôi đã học và tuân thủ theo năm quy luật vàng, nên tôi trở thành một thương gia giàu có.
Cứ sau bốn, ông Aggar lại trả tiền lời cho cháu. Dần dần, tôi nhận thấy chủ các cửa hiệu rất tin tưởng tôi và luôn vui vẻ bán chịu cho tôi mỗi khi tôi không có đủ tiền để trả lúc mua hàng. Ngoài việc xây dựng công trình thủy lợi nhằm dẫn nước vào những vùng đất nằm bên trong thung lũng, những kỹ sư của Babylon cũng hoàn thành một công trình khác có quy mô lớn không kém.
Tôi không muốn chuốc lấy gánh nặng từ người anh rể của tôi. Tôi rất hoan nghênh và khích lệ anh ta rằng nếu tiếp tục gửi tiền đều đặn như vậy trong mười hai năm nữa, thì số tiền thu được sẽ lên đến 4. - Việc làm chỉ dành cho những kẻ nô lệ thôi! – Hadan Gula đáp không cần nghĩ ngợi.
- Thế không phải do số mệnh quyết định người này giàu có, còn người kia phải cam chịu cuộc sống nghèo hèn sao? Ông hãy làm ơn giải thích điều này cho chúng tôi hiểu. - Vậy là bà đã hiểu được những gì con nghĩ trong thời gian qua. Nhưng lần này, những gì chờ ông phía trước – may mắn hay rủi ro, bất trắc – ông hoàn toàn không thể đoán được.
Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh. Quốc vương đang mở yến tiệc trên hoàng thành, với món bánh mì bùn và xúp hành cho các vị đấy! Theo tập tục của những người Syri, thì phụ nữ cũng giống như những người nô lệ, sống phụ thuộc vào người đàn ông trong gia đình.
- Đúng thế! – Arkad trả lời. Ansan cho biết, cứ mỗi tuần anh ta đều cho người vay tiền vay hai đồng bạc. - Rồi cháu sẽ biết thôi, nhưng chưa phải ngay bây giờ, cứ để ông tiếp tục câu chuyện đã.
- Câu chuyện kể về sự khôn ngoan của ông Arkad đem lại cho các anh suy nghĩ gì? Ai trong số các anh có thể bước tới trước mặt hai đấng sinh thành để thuật lại cách sử dụng số tiền kiếm được của mình nào? Thế mà bây giờ ông lại bảo, ông cháu là một nô lệ khốn khổ ở Babylon! Cuối cùng thì người chủ đã bán ông cho một kẻ buôn nô lệ.
Vào buổi trưa, Godoso tiết lộ với ông, người buôn nô lệ đó không lưu lại ở đây quá hai đêm. Do quá lo lắng, ông ấy đã đưa ra mức giá rất thấp so với giá thông thường rao bán một con cừu. Với giọng trầm ngâm như hồi tưởng lại quá khứ, ông ta kể lại:
Điểm này cũng được tất cả mọi người hoàn toàn đồng ý. Bà Sira nhìn tôi chằm chằm như đang suy nghĩ một điều gì. Người chủ của nó chẳng quan tâm đến việc trả nợ cho tôi và có lẽ suốt đời tôi không thể lấy lại món tiền đó.