- Thỉnh thoảng có như vậy! – Arkad nói. - Nếu bạn nghĩ không có người nào khác ngoài những người này. Anh vẫn còn khối vàng ra đó!".
Món quà của nhà vua có lẽ sẽ đem lại cho anh nhiều cơ hội tốt. Tôi sẽ để lại đây người nô lệ thông minh và hiểu biết nhất của tôi. Đây chính là phương thức chữa trị thứ hai cho một túi tiền lép xẹp: “Kế hoạch hóa những khoản chi tiêu ngay từ bây giờ sẽ giúp các bạn đáp ứng được những nhu cầu cần thiết, hưởng thụ những niềm vui trong cuộc sống, đáp ứng những ham muốn chính đáng và bảo đảm một cuộc sống no đủ trong tương lai”.
Ông hoảng hốt rùng mình. - Vậy cháu đã làm gì với số tiền đó? Vào lúc đó, trời rất tối nên tôi không thể quan sát được bầy cừu của ông ấy, nhưng căn cứ vào tiếng kêu, tôi đoán số lượng cừu chắc phải rất nhiều.
Sau khóa học, theo tôi nghĩ trước hết mỗi người nên vận dụng kiến thức này để xây dựng sự nghiệp giàu có cho mình, sau đó mới có thể dạy lại cho những người khác. Khi Megiddo thức giấc, ông liền thì thầm những tin mới cho anh ta nghe. - Con trai à! – Cha tôi bảo.
Cậu hãy yên tâm lấy hai con lạc đà này và trốn khỏi đây mau. Bốn người đàn bà đều im lặng, dường như người này muốn để người kia quyết định số phận của tôi. Thật ra, tôi cũng biết cho các chàng trai trẻ còn thiếu kinh nghiệm vay tiền là rất mạo hiểm.
Sự hoành tráng, đồ sộ và nguy nga của thành Babylon chỉ còn là huyền thoại. Ông nghĩ về Kẻ cướp biển với tất cả những nỗi đắng cay của anh ta, và ước mình có sức mạnh để tiêu diệt sự tàn bạo. - Nếu anh tin tưởng ở tôi, tôi sẽ mời anh tham gia vào một kế hoạch sử dụng vàng rất hiệu quả.
Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được. Ở đây, một số người hoảng sợ, bị kích động nên đã xô đẩy nhau và gây náo loạn. Hai con lạc đà nằm cách tôi không xa.
Ông hãy lấy lại tình cảm và suy nghĩ của một người tự do, đồng thời hãy hành động như một con người tự do và đạt được sự thành công giống như thế! Hãy quyết định theo những điều mà ông c thấy thích nhất và phải cố gắng thực hiện. Ông rất muốn có những bộ lông như thế để dệt thảm. Quả thật, kế hoạch này đã không làm con thất vọng.
Trong tình cảnh này, tôi có đủ dũng khí để thoát khỏi số phận nô lệ không? Phải chăng bà Sira đã nói về tôi rất đúng – tôi là một kẻ hèn nhát, một kẻ có linh hồn nô lệ. Những việc làm khờ khạo như cá độ, ngựa đua, đầu tư mà chưa tìm hiểu kỹ lưỡng như đã xảy ra trước đây với con… họ đều không để mắt tới. Nhưng vì bà ấy mang vật này đến để bảo đảm, nên tôi không thể từ chối được.
Nhưng từ trước đến giờ cậu không có ý chí chiến đấu và đã chấp nhận bại trận một cách nhục nhã. Từ đó, sức mạnh và sự nổi tiếng của thành Babylon cũng dần tàn lụi, Theo thời gian, nó trở nên hoang phế, vắng lặng và bây giờ chỉ còn là vùng đất hoang mạc đầy gió cát. - Nếu cậu bằng lòng để thời gian trôi qua và không chịu nỗ lực tìm cách để trả nợ, thì chứng tỏ linh hồn của cậu là linh hồn của một kẻ nô lệ.