Hạnh phúc đến từ việc tạo ra những suy nghĩ tích cực và mang tính xây dựng về bản thân và về người khác. Trong cuộc sống, những "vai diễn" chúng ta thường "đóng" trong ngày sẽ dễ dàng ảnh hưởng đến cá tính của chúng ta. Nếu giá trị của chúng ta phụ thuộc vào những gì đang có thì điều đó sẽ tạo nên nỗi lo sợ mất mát, hoặc chúng ta sẽ cảm thấy không hạnh phúc khi ai đó có nhiều hơn mình.
Kiên nhẫn mà thiếu hiểu biết, chúng ta sẽ đánh mất đi những cơ hội tốt đẹp. Thậm chí, những điều tích cực cũng cần sự quân bình. Đây là cách đơn giản để chia sẻ sự tích cực với người khác.
Nếu không biết khiêm nhường, chúng ta sẽ bị "cái tôi" làm lu mờ và bị cuốn theo những tham vọng cá nhân. Cùng san sẻ với nhau điều tốt là biểu hiện của một bản chất rộng lượng. Tâm hồn vốn không thuộc về thế giới vật chất nhưng lại là nền móng của ý thức.
Sự kết hợp của những điều này được gọi là ý thức. Nhưng bạn có thể kiểm soát được những gì đang xảy ra bên trong bản thân mình. Người bao dung thật sự là người phấn đấu để làm chủ chính họ.
Nhờ năng lượng được hoạt hóa, được đánh thức (arousal), vô vàn tài năng được bộc lộ và có thể tạo ra vô vàn của cải cho xã hội. Tâm trí tôi lắng dịu. Lười biếng là sự bám víu vào những gì nhàn hạ, vào những cách suy nghĩ tối giản hóa mọi việc miễn sao cho tiện lợi.
Vì vậy, chúng ta sẽ bắt đầu với "Why" (tại sao). Với nội tâm vững vàng, chúng ta không sợ hãi trước những điều khác lạ xảy ra. Sức mạnh Hình dung: Khi thiếu một cái nhìn tích cực, chúng ta thường mường tượng ra các tình huống khó khăn và luôn lo sợ mình sẽ thất bại trong những tình huống ấy.
Lắng nghe tiếng vỡ thành ngàn mảnh vụn dưới chân cầu thang. Chúng ta luôn suy nghĩ, vì thế phải bảo đảm là "bộ lọc" của chúng ta đang hoạt động hiệu quả để "kiểm tra chất lượng" của từng ý nghĩ và kịp thời từ chối bất cứ ý nghĩ nào "không có lợi" hoặc "có hại". Cho dù sống ở đâu, sử dụng ngôn ngữ nào thì mỗi chúng ta vẫn sẽ là bạn hoặc là thù của chính ta.
Vì vậy, chúng ta hãy học cách quan sát nội tâm, đi vào nội tâm và làm chủ bản thân. Nếu bạn có những suy nghĩ tiêu cực, vô ích và lãng phí, chúng sẽ lấy mất năng lượng của tâm trí. Để dễ phân biệt, ta chia nhận thức thành hai cấp độ: ý thức và tiềm thức.
Khiêm nhường là thành quả của lòng tự trọng. * Tôi tập trung vào điều tích cực một cách tự động và vui thích. Chúng ta quên mất rằng chúng ta có quyền chọn lựa những suy nghĩ được tạo ra trong tâm trí mình thay vì cứ đổ lỗi cho người khác về những gì chúng ta cảm thấy: "Tôi buồn vì người này đã nói thế này, làm thế kia.
Họ bị điều khiển bởi suy nghĩ của người khác, bị dằn vặt bởi sự hối tiếc về quá khứ, bị đeo đẳng nỗi lo sợ trong tương lai và cả những điều vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Mặc dù giáo sư Kiệt đã ra đi trước khi điều này xảy ra, nhưng tôi chắc chắn là ông sẽ hài lòng khi biết rằng những điều ông tiên đoán đã trở thành sự thật. Tôi đã hỏi họ cảm thấy như thế nào khi cứ cố gắng thay đổi nhau.