Để những người tài năng dần thoát khỏi những bi kịch đeo đuổi họ từ hàng vô số đời. Này, con nói chuyện với bác không thì bác đi xe ôm xuống bây giờ. Những suy nghĩ chúng rất rành mạch và trôi chảy.
Có thể tạm gọi là giấc mơ đa tầng. Tôi nhìn lại cái bài toán mà nghi ngờ sao dễ thế, hóa ra mình nhầm dấu, kiểm tra lại là sửa được ngay. Vừa rồi đi đá bóng với thằng em về qua bị tắc mãi ở đó.
Không chắc tại số phận. Muối thì về biển còn nước thì lên mây. Này, mày bê cái kia cho chú.
Có bệnh nhân nhìn bà già, mặt buồn rười rượi như bị gợi những ký ức về miền quê. Lúc ngồi rỗi thế này, các ý nghĩ tha hồ nhảy nhót trong đầu. Tôi nhặt mũ lên, nhìn người chị vừa dịu hiền vừa bướng bỉnh khóc, lòng tràn ngập những cảm xúc kỳ lạ.
Anh chắc chả chấp tôi đâu nhỉ. Có ai mất xe lại thế không. Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại.
Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa. Nghe rõ chưa? Mất giấc mơ rồi sao mày còn chưa tỉnh? Bạn không mong bác đọc lắm.
Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng. Cứ ngỡ mình yêu mình. Cái ghế đá này cũng buồn lây.
Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình. Tớ già hơn nó và thế là tớ đưa kẹo, nó phải bóc. Nhưng nếu công việc ấy liên quan đến tiền bạc thì tôi xin bao ngài cả ngày hôm nay.
Làm khổ nhau khi đời người chỉ một lần và đủ khả năng để không làm nhau khổ. Mẹ thì không chịu thả bạn ra để nắng làm tan chảy chúng. Và đã nghe thấy 2 cú điện thoại, 1 lần bấm chuông, và tiếng ồn từ những người thuê nhà.
Diễn biến tâm lí có vẻ như thế. Hàng mi dài ôm lấy đôi gò mắt. Nhưng ông ạ, hòn đảo mà tôi sẽ đưa ông đến có những lạc thú mà ông sẽ phải công nhận.