- Thu nhập chính là vấn đề quyết định! – Bansir ra chiều tâm đắc. Ngay ngày mai, con hãy tới gặp và thương lượng với anh ta để góp một phần mười số tiền kiếm được của con vào kế hoạch ấy. - Trong vương quốc của chúng ta, ai là người biết tạo ra nhiều vàng nhất và trở thành người giàu có nhất, hỡi tể tướng? – Nhà vua hỏi.
- Bạn có nhìn thấy bà ta ở đó không? Bạn có nhìn thấy bà ta điều khiển hột súc sắc để giúp bạn không? – Nhìn dáng vẻ ngày nay, tôi nghĩ ông đã là một người rất thành đạt. - Người phụ trách đáp.
Xung quanh tôi là một vùng đất hoang vu rộng lớn, chỉ toàn đá và những bụi gai nhọn, không hề có dấu hiệu của nước hay cây cỏ có thể ăn được cho người và lạc đà. Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn. Nhưng sau đó do muốn làm giàu nhanh chóng, nên hắn ta không ngần ngại tham gia vào những cuộc đầu tư liều lĩnh, không tìm hiểu cẩn thận nên đã phá sản.
Ông bỏ ý định muốn mua bầy dê đó, nhưng không có tiền, nên đến hỏi vay tôi. Đó là công trình xây dựng bức tường thành rộng lớn bao bọc vương quốc. Tôi đã mất mười ngày rong ruổi vô ích mà vẫn không mua được gì cả.
Các bạn cũng không chịu học những quy luật chi phối việc làm giàu, hoặc không chịu tuân thủ theo những quy luật đó nên cái đói, cái nghèo vẫn đeo bám mãi. Những nghĩa địa của loài voi cổ đại cùng với những đoàn lữ hành dài dằng dặc của các thương gia thành Babylon cũng chỉ còn là huyền thoại. Theo hai người thì so với ngựa của họ, con ngựa kia chỉ là một con lừa nặng nề chậm chạp.
Ông không bao giờ quên thời khắc đó! Ông của cháu chính là ân nhân, là người mà ông kính trọng suốt đời. - Điều ông vừa yêu cầu có bao gồm những người chủ sòng bài không? Trên con đường đó, bạn háo hức, mong muốn thực hiện nhiều ước mơ, dự định, khát khao… của riêng mình.
- Ồ! Vậy mà tôi đã không nghĩ ra. Có phải thế không các vị. - Hưởng thụ cuộc sống ư? Cháu sẽ tận hưởng cuộc sống như thế nào nếu cháu ở vào địa vị của ta?
Sự giàu có của mỗi quốc gia đều phụ thuộc vào khả năng tài chính của tất cả các cá nhân, công dân trong quốc gia đó. Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối. Sau đó con, cháu và chắt của chúng cũng làm việc cho bạn, khiến tiền bạc của bạn không ngừng gia tăng, tài sản của bạn ngày càng lớn mạnh”.
Còn về đêm, bệnh tật và gió lạnh không ngừng hành hạ khiến ông không thể ngủ được. Trong ánh sáng lập lòe của ngọn lửa đốt bằng những bụi cây khô ở sa mạc, những gương mặt rám nắng ánh lên một niềm thích thú trước câu hỏi của ông già Kalabab thông thái. Về sau tôi lại tin rằng, đó là do trí não đần độn của mình.
Khi con lạc đà chở ông tiến thẳng vào sân nhà của ông Nana-naid, ông rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ông Arad Gula đang đợi ở đấy. Có vẻ như cuộc sống của ông đã đi vào bế tắc. Tôi thường mua những chiếc áo đẹp, sang trọng để tặng vợ tôi.