Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có. Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy!
- Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng. - Cậu có rảnh không? Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.
Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh. Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm.
Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư.
Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần.
Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả. Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh.
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại.
Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. - Ai cũng có lúc phạm sai lầm. Càng ngày anh càng cảm thấy
James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy! Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.