Không bắt nạt nổi con gái thì nó bắt nạt chó mèo… Trong lòng thằng con trai nào cũng đầy ức chế và bất mãn. Giữa thế giới tân kỳ này, bạn biết gì? Để dễ dàng có một công việc kiếm kha khá? Vi tính, ngoại ngữ của bạn làng nhàng. chờ chuông reo nơi lớp ôn thi đại học chật chội phải ngồi xổm chép những áng văn trong hai giờ đồng hồ đến hết giờ thứ nhất thì mông bắt đầu tê dại và cứ phải ngồi cắn răng ghi chép và khắc khoải đến hết giờ còn lại cứ như thế hàng tháng trời và chẳng ai biết từ khi ấy mông tôi bắt đầu dị ứng với giảng đường kể cả với đệm xe máy
Chị út là người bạn học lớp một với tôi. Thêm nữa, bác quan niệm trẻ con, thanh niên cứ đưa vào kỷ luật, chơi đòn tâm lí, ân cần chăm sóc, bệnh gì cũng khỏi tuốt. Em biết tính cháu không thích đến ở nơi lạ.
Xé chừng chục trang thì bác tôi lên. Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm. Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm.
Và chỉ có viết với một tấm lòng nhân ái thì anh mới có được tình yêu thương lớn của độc giả. Cái mà những gã chủ chó không đủ khả năng cắn hết. Hoặc có người vỡ mộng tươi đẹp.
Sẽ kiếm tiền, sẽ làm nghệ thuật. Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi. Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí.
Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp. Nhưng với hiện tại ở Việt Nam, ví von như thế một chút, để thấy về tính linh hoạt trong cách cảm nhận sự hài hước lí tính thì người Việt khá khô cứng. Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé.
Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn. Nó là một sự phối màu khá đẹp. Thấy quen quen mà không biết từng ôm ấp ngần ấy năm trời.
Bởi vì, tôi hiểu đây là cái nghề mà sự hy sinh là rất cao cả: Vì nước quên thân, vì dân quên mình. Nước mắt ơi! Hóa ra mày chẳng cạn bao giờ. Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung.
Thấy máu cũng không dồn xuống đầu như mẹ bảo mấy. Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ. Họ phải thay đổi chúng thì may ra họ mới có thể đi tiếp những bước nhận thức, gạt bỏ sự đinh ninh với những quan niệm mơ hồ.
Họ có lí do, bao giờ cũng có lí do cho phải đạo. Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó. Cái nồi inox đen sì.