Nhưng nếu người ta bắt chúng ta nuốt cay mà nhận lỗi thì lại khác hẳn. Đành hủy tờ giao kèo, chớ biết sao bây giờ! Em sẽ thiệt 2. Chị đó dâng ông một miếng bánh mì bột bắp.
Vậy, muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ: Các cô bán hàng còn mải cười giỡn, chuyện trò trong một xó. Chẳng hạn, sau khi cưới, ông bà lại trọ nhà bà Farly, vợ góa một lương y, có nấu cơm tháng.
Ông hỏi lại tôi: "Vậy theo ông, bí quyết đó ở đâu?" Tôi đáp: "Người ta nói rằng ông có thể gọi tên được mười ngàn người". Trong lúc điểm tâm cha lại khiển trách con nữa: con đánh đổ sữa, con nuốt vội mà không nhai, con tì khuỷu tay lên bàn, con phết bơ lên bánh nhiều quá. Tôi bảo bà bạn tôi rằng đồ tốt không bao giờ mắc hết, và muốn có những đồ thượng hạng, có mỹ thuật mà trả giá "bán sôn" thì được đâu, vân vân.
Phần nhiều những người đã thành công thích nhớ lại những khó khăn buổi đầu. Nhưng sự thay đổi lạ lùng nhất, chính là sự biến hóa của thâm tâm chị. Những bực vĩ nhân không phí thì giờ tự đắc, khoe những thành công của mình.
Không bao giờ một cuộc hôn nhân trổ bông dưới nền trời tươi sáng hơn nữa. Thomas, đã theo lớp giảng của tôi kể lại, bạn sẽ thấy thú: Một hãng xe hơi có sáu khách hàng không chịu trả tiền sửa xe. Hội nghị của những hội đó họp ở đâu thì dẫu phải lội suối trèo đèo, vượt đại dương, qua sa mạc, ông cũng tới dự.
Hơn nữa, bạn sẽ tiến được một bước lớn trong nghệ thuật dẫn đạo người. Ông Grammond trả lời: "Tự nhiên. Abraham Lincoln nói: "Ai cũng muốn được người ta khen mình".
Cho nên ba tuần sau, tôi lại thăm ông, sẵn nụ cười trên môi. Sách dày 307 trang, bằng một cuốn sách đáng giá hai đồng. Tại sao ư? Thì đây! Ví dụ bạn thắng đối thủ của bạn một cách rực rỡ và tỏ cho người đó thấy rằng y là một người ngu.
Các nhà chính trị Đức hoảng sợ. Rất ít người xét đoán một cách hoàn toàn khách quan và sáng suốt. Chỉ có một câu ngắn mà thay đổi cả đời chị ta".
Nhưng ngày hôm đó, tôi quyết hành động có lý trí hơn; tôi tránh không nghĩ tới điều tôi muốn mà để hết tâm tư vào những ý muốn của thân chủ, và trước hết, phải làm sao cho họ nói "Phải, phải" ngay từ lúc đầu. Khi bạn coi tấm hình trong đó có bạn chụp chung với những người khác, thì người thứ nhất mà bạn ngó là ai? Nếu bạn tin rằng mọi người đều chú ý tới bạn, thì xin bạn trả lời tôi câu này: "Nếu bạn chẳng may chiều nay từ trần thì sẽ có bao nhiêu người đi tiễn bạn tới huyệt?". Ông nói: "Người nào đã muốn tu thân tự tiến, không phí thì giờ cãi vã nhau.
Anh phải lên Nữu Ước, kiếm thầy học, luyện thêm nó đi. Cách đây mấy tuần, bà đã nghe tôi diễn thuyết trong máy truyền thanh về cô Louisa May Alcott và trong cuộc diễn thuyết đó, tôi đã lầm lỡ không thể tha thứ được: tôi đã nói cô ấy sanh trưởng tại Concord, miền New Hampshire. Không hề tòng học một trường đại học nào hết, mà chưa đầy bốn mươi sáu tuổi, có tới bốn trường đại học cấp bằng danh dự cho ông, lại làm Hội trưởng ủy ban dân chủ quốc gia, và Tổng giám đốc sở Bưu điện.