Trong bài đầy những câu tươi tựa hoa, như những câu này: Rồi nó ăn hai đĩa cháo, không phải ai mời mọc hết: Chính nó đã nấu cháo đó, nó tự đắc lắm, nó tự thấy quan trọng lắm. Khuyến khích họ nhiều vào; nói rằng công việc dễ làm lắm.
Hạnh phúc của ta không do ngoại vật đem tới mà tự tâm ta phát khởi. Về nghề ảo thuật, thiếu gì người biết nhiều hơn ông, nhưng ông có hai đức tính mà người khác không có: rồi việc đó nữa không.
Những sách ông viết về nó được hoan nghênh nhiệt liệt và dịch ra mười hai thứ tiếng. Vậy chúng ta hãy tuân lời Thánh kinh: "Muốn nhận của người ta cái gì thì cho người ta cái đó". Bà mẹ kiệt sức, chết.
Vì những điều ông giảng giải khích thích tôi nhiều lắm. Ông không cần ai khen ông hết; ông chỉ muốn sao có kết quả là được. Chỉ có một câu ngắn mà thay đổi cả đời chị ta".
Khi khách hàng tới, người bán xe hỏi: "Ông giúp tôi được một việc không? Tôi biết ông sành về việc mua bán xe hơi lắm. Ông phân phát hết thảy những của cải của ông và thề sống trong cảnh nghèo. Bà nó hứa mua cho nó một bộ nếu nó hết đái dầm.
Có lẽ độc giả tự nhủ rằng có nhiều chỗ bà phàn nàn cũng đáng. Bà nhất định không bao giờ để cho ông ở một mình hết, luôn luôn sợ ông có ngoại tình. Nét mặt ông Pullman tươi hẳn lên, rồi ông mời: "Ông vô phòng tôi.
Làm việc trong một phòng như phòng này thực là một cái thú. Tôi ráng tự đặt tôi vào địa vị anh và thấy rằng anh không chịu trách nhiệm trong bữa tiệc đó, vì không phải anh đi chợ, cũng không phải anh nấu món ăn. Một trong những hãng sản xuất xe hơi lớn nhất ở Mỹ yêu cầu các nhà sản xuất cho mẫu để làm nệm xe.
Và khi bàn tới điều kiện mở tiệm, ông Fletcher đã phát ra những tư tưởng này: Để tỏ ra mình là một người quan trọng, ông ta lại còn khuyên nên quản lý xí nghiệp ra sao. Chỉ những việc nhỏ mọn như vậy cũng đủ tả tính tình của Ngài và những việc đó, Ngài rất thường làm.
Sự nhũn nhặn và biết khâm phục, khéo dùng cho vừa phải và đúng trường hợp, giúp chúng ta làm được những việc phi thường trong đời chúng ta. Vậy, muốn gây thiện cảm, xin bạn để ý tới quy tắc thứ ba này: "Phải nhớ rằng tên một người đối với người đó là một âm thanh quan trọng và êm tai hơn hết thảy những âm thanh khác". Lại thêm người ta phần nhiều không muốn thay đổi ý kiến, dù là ý kiến về tôn giáo, về chính trị hay về một hiệu xe, một tài tử hát bóng.
Đó là một sự rất đáng tiếc. Không phải tranh biện mà làm cho người ta tin được. Khi đọc những thuyết của Einstein tôi sinh ngờ cả bản cửu chương là không đúng nữa.