Cha ngửng lên, giọng bất bình hỏi: "Cái gì?". "Sự quảng cáo của Quốc gia, nhờ công ty chúng tôi truyền thanh đã mở đường cho lối quảng cáo mới đó. là hội trưởng hội "Công giáo" của châu thành Boston, được bạn bè giúp đỡ, ông dùng đủ cách bài trừ, nhưng than ôi! Không có kết quả chi hết; không hy vọng gì trừ được bọn đó hết.
Giá tôi có thết tiệc một vị Hoàng hậu thì anh cũng tận tâm đến vậy là cùng. Học thì sơ sài, cha bị giam thâu (thiếu nợ mà bị giam) và chính nó nghèo lắm, nhiều khi bị "lửa cơ đốt ruột". Tôi ở tại một vùng ngoại ô kế cận Nữu Ước.
Ông bắt tay hai đại tướng đó nói: "Xin mời hai Ngài ngồi xuống đây, chắc hai Ngài mệt lắm". Vì vậy khi đi câu, tôi không nghĩ đến cái tôi thích mà chỉ nghĩ đến cái mà cá thích thôi. Rồi từ đó ông sốt sắng giúp tôi, bất kỳ trong cơ hội nào, thành thử chúng tôi trở nên đôi bạn rất thân cho tới khi ông mất".
Như vậy cần phải mất công, kiên nhẫn, chăm chú hàng ngày. Thứ nhì: ông thành thật chú ý tới khán giả. Lúc đó xin bạn nhớ tới cuốn này, hoặc nếu có thì giờ thì mở nó ra coi, đọc lại những đoạn đã đánh dấu.
Lần sau, có nói chuyện với ai, xin bạn nhớ tới điều đó. Khi khách hàng tới, người bán xe hỏi: "Ông giúp tôi được một việc không? Tôi biết ông sành về việc mua bán xe hơi lắm. Cậu thôi học từ hồi mười ba tuổi, phải làm công cho một công ty nọ.
Young, nhà kinh tế trứ danh nói: "Người nào biết tự đặt mình vào địa vị của người khác, hiểu được tư tưởng và ý định của họ, người đó khỏi phải lo về tương lai của mình". Kiếm một tật xấu của người dễ hơn là tìm cái hay của họ. Phải, Eugénie cũng có thể kêu Trời như Job "Ghét của nào, Trời trao của đó".
Tôi tin rằng ông là một quân nhân can đảm và có tài dụng binh. Ai kia chứ đại tá House thì không khi nào ngu dại vậy. Xin bạn nhớ kỹ rằng trên địa cầu này ai cũng có tính đó hết.
Tức thì họ tiến cử một người mà chính ý tôi cũng muốn chọn. Bạn hãy thành thật gắng tự đặt mình vào địa vị họ mà tự nhủ: "Nếu ta ở vào địa vị họ, ta sẽ có những tình cảm gì, sẽ có những phản động ra sao?". tôi được tới đây là nhờ thịnh tình của anh em.
Hết thảy chúng ta ai cũng muốn như vậy. Tại sao? Vì một số đông khách hàng khác cũng giao hàng cho chúng tôi vào lúc đó. Họ đưa ra một nhân vật khác mà tôi không ưa lắm.
Biết cách phân phát chức tước và uy quyền như Nã Phá Luân, thì chúng ta cũng sẽ được những kết quả như vị anh hùng đó. Charles Schwab mà trên kia tôi đã kể chuyện, nói rằng nụ cười của ông ta đáng giá một triệu đồng. Hãng Chrysler đóng một chiếc xe hơi riêng cho Tổng thống F.