Những quyết định này liên quan đến những người mà họ gặp trong đời sống cá nhân và nghề nghiệp của mình. chúng tôi sắp sửa đi Paris. suốt năm qua tôi đã ráo riết tim việc.
khám phá của ông chứng tỏ vai trò quan trọng của những yếu tố này lên việc nhận ra cơ hội xung quanh ông: “tôi sẽ không tìm thấy tiền rơi khi tôi cảm thấy xìu xìu hoặc nghĩ ngợi. hiệu ứng “quen nhẵn mặt” này không chỉ giới hạn ở những nét vẽ ngoằn ngèo. Trong email giải thích rằng thí nghiệm này do đài BBC và tờ Daily Telegraphe chủ xướng, dự kiến sẽ liên quan đến 18 triệu người.
Những lần này tình huống có khác, vì tôi đã biết câu trả lời từ lâu rồi. Tôi chỉ đơn thuần muốn biết có bao nhiêu hình trong tờ báo mà thôi. những biểu mẫu khảo sát được dùng trong thí nghiệm này hỏi về niềm mong mỏi trúng số của người tham gia.
Một lần cô thu xếp hẹn hò một người đàn ông không biết mătự, nhưng anh ta bị tai nạn xe mô tô trên đường đến cuộc hẹn và bị gãy cả hai chân. Trong chương 4, chúng ta thấy thiền định giúp Jonathan mài giũa khả năng trực giác và tăng vận may của mình – trong cuộc sống riêng tư lẫn trong nghề nghiệp – như thế nào. Nào bây giờ hãy nhìn thang điểm sau đây để khám phá xem điểm số của bạn được xếp vào loại cao, trung bình hay là thấp.
11và 12 của bài trắc nghiệm liên hệ với những nguyên tắc phụ được đề cập tới trong chương này. Những người tham gia nghiên cứu lại được yêu cầu chấm điểm từ 0% đến 100%, và một lần nữa lại có sự khác biệt rất lớn giữa các nhóm. Thời điểm bắt đầu khám phá những bí mật thật sự nằm sau mỗi cuộc đời may mắn đã đến.
chúng cũng làm nên sự khác biệt giữa việc được thưởng tiền và với việc tiêu hao. Hãy tưởng tượng, tôi mời vài vị khách đến dùng bữa tối. Những nhà tâm lý học hàm ý đến khả năng tưởng tượng những gì sẽ xảy ra, hơn là đến những gì đã thực sự xảy ra – kiểu như “suy nghĩ trái với sự thật”.
tương tự, cả Lynne và Joe đều dự trên dưới 50 cuộc thi mỗi tuần. Ai trong chúng ta cũng có mơ ước và hoài bão. đây là phần sống còn của tiến trình, và đòi hỏi bạn giữ một nhật ký ghi chép về các sự kiện may mắn xảy đến cho bạn trong suốt quá trình học tháng tới.
tóm lại, nhờ sự hỗ trợ của những người khác thường ấy, tôi gặt hái được một số lượng thông tin khổng lồ, và từ từ, tôi vén được bức màn bí mật của may mắn. tôi giải thích là khi họ rời phòng tôi sẽ tháo tung bức tranh ra rồi lần lượt từng người vào phòng, để ghép mảnh rời lại. Tôi đưa cho mọi người một tờ báo và yêu cầu họ nhìn qua và cho biết có bao nhiêu tấm hình ở bên trong.
Khi tôi phỏng vấn Jonathan, anh kể cho tôi về cách anh kiên trì đối mặt với thất bại và thích thú đi tìm những giải pháp khác thường cho những khúc mắc: “câu noi cửa miệng của ông nội người Đức của tôi, tạm dịch, là ‘khó khắn đến với gia đình ta thế nào rồi cũng qua’. Nếu người kia có vẻ thân thiện thì hãy mở rộng thêm phần mào đầu bắt chuyện của bạn. người không may tin chắc mình sẽ thất bại đến nỗi họ thường không có động thái nỗ lực nào hầu thực hiện mục tiêu của mình và như vậy, họ đã biến sự niềm mong chờ của họ thành hiện thực.
Lúc nhỏ ông vốn có thị lực rất yếu và sức khỏe kém. Chúng ta thử tính xem, mỗi người trong 50 người này trung bình quen thân 300 người khác. mỗi người cần phải chứng tỏ mình”.