Anh cho một người phụ việc lại thế. Ông về nhà bình tĩnh hơn và muốn tỏ ra công bằng với chúng tôi, cũng như chúng tôi đã công bằng với ông, ông lục giấy tờ của ông ra, kiếm thấy toa hàng đã thất lạc và gởi trả chúng tôi mười lăm mỹ kim với vài lời xin lỗi. Nếu làm trái luật đó tức thì những nỗi khó khăn sẽ hiện ra.
và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa. Làm cho y tin rằng chính y quyết định chớ không phải ta xúi y. Ngày xưa, các nhà quý phái ở Moscou và Saint Pétersbourg lịch thiệp hơn.
Để cho công việc của ông được dễ dàng, tôi đã biên đàng sau bức thư này ít câu hỏi rất giản dị. Tiểu thuyết gia đí gởi trả lại một bức thư và thêm vào: "Chỉ có sự ngu xuẩn của ông mới ví được với sự thô lỗ của ông thôi". Nhiều năm trước, một khách hàng giận dữ bước vào văn phòng ông J.
Dorothy Dix còn nói: "Sự thực hiển nhiên nhất, nhưng ngược đời nhất, chính là chỉ có người trong nhà, thân cận nhất mới nói với ta những lời nhỏ mọn, tục tằn, độc ác nhất". Chỉ có một câu ngắn mà thay đổi cả đời chị ta". Bà ta vinh hãnh tuyên bố rằng trứng lời hơn là bơ, sữa.
Mặt khách hàng tươi như hoa. Von Bulow biết rằng đáng lẽ phải khen trước đã rồi mới chê, nhưng trễ quá rồi, chỉ còn mỗi một cách vớt vát là: đã lỡ chê trước thì phải khen sau vậy; và năng lực của lời khen thiệt mạnh, kết quả dị thường: Tể tướng kính cẩn trả lời: "Thần đâu dám có ý đó. Buổi tối, vẫn điệu đó.
Tuy bị mắng như tát nước vào mặt vậy, nhưng ông Franklin óc đã già dặn và khôn, hiểu rằng như vậy là đáng, và ông nghe lời, tự sửa tính ngay để tránh những thất bại tai hại sau này. Lời lắm, vì khi đó giá mướn sẽ cao hơn nhiều, phải không ông? Nếu tôi chiếm phòng ấy trong ba tuần, chắc chắn là thiệt cho ông số lời ấy" - Bây giờ chúng ta xét tới "Hại". Đành rằng người ta không trả nó một xu nhỏ nào hết, nhưng nó không cần.
Vậy phải có khuyết điểm gì lớn trong cách thâu tiền của phòng kế toán đây. Nhờ họ, ta sống được phong lưu. Nếu bạn muốn tu thân, tập tự chủ và làm cho người khác tin theo mình thì hãy đọc cuốn tự thuật của Benjamin Fraklin, một cuốn sách đọc rất mê và được liệt vào những tác phẩm cổ điển bực nhất của Mỹ.
lương y bảo tôi động mạch, bị bệnh thần kinh viêm. Trong khi củi cháy lách tách trong lò sưởi, người ta mời tôi đánh bài bridge. Tôi hiểu rằng những lý lẽ mà tôi dùng từ trước tới nay hoàn toàn vô ích.
Nhưng còn người đó, người ta nghĩ sao? Bạn đã cho người ta tự thấy thấp kém. Tôi rất bình tĩnh đáp rằng ông ấy muốn ra sao thì tôi sẽ làm như vậy. Thú thực là tôi thất vọng.
Ông viết một cuốn sách: "Hai vạn năm ở Sing Sing" được hoan nghênh vô cùng, diễn thuyết nhiều lần trước máy truyền thanh về đời sống trong các khám. Đó là phương pháp của nhà diễn thuyết Lowell Thomas. Bà đó kỳ dị không? Thưa không! Vô số người cũng như bà.