Thời gian này, ông ấy rất vất vả. Thế là chỉ với tấm áo khoác trên lưng và cái túi chứa những đồng tiền quý giá được buộc an toàn ở thắt lưng, cuộc sống của ông bước sang một trang mới. Mải chìm đắm trong những suy nghĩ nặng nề của mình, Bansir hầu như không để ý đến mọi thứ xung quanh cho đến khi những âm thanh êm dịu của tiếng đàn lia vang lên bên cạnh mình.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều ông Algamish nói. Thấy thế, Arkad nói tiếp: Không một ai ở thành Babylon này có tài làm cho những giai điệu trở nên ngọt ngào hơn anh.
Mặc dù đã rất cố gắng, nhưng chúng tôi không tài nào đếm được. Hẳn các bạn còn nhớ khoảng thời gian tôi đang là một người thợ khắc chữ trên những tấm thẻ đất sét với tiền công ba cắc bạc mỗi ngày. Nhưng tôi thì họ không đánh được đâu.
Nhưng chưa bao giờ thần thánh cho tôi thỏa nguyện cả. Và bởi vì chúng làm việc cho tôi, nên con của chúng, cháu của chúng làm việc cho tôi… Chúng ta có thể nói, một đồng tiền đã thực sự là một hạt mầm phát triển thành cây giàu có và cho ra hàng vạn quả. Trong đầu óc của tôi chợt vang lên câu hỏi: “Chẳng lẽ tôi chôn vùi xác ở xứ sở hoang vu này sao?”
Để được giàu có, bạn phải sáng suốt lựa chọn và không bỏ lỡ một cơ hội nào kiếm ra tiền. Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”. Vì thế, cháu đã đủ khả năng để nhận một trách nhiệm nào đó.
Thành Babylon vẫn kiên cố trước bất kỳ một sức mạnh quân sự nào. Tuy nhiên, tôi đang hợp tác làm ăn cùng với ông chủ của mình nên có điều kiện tốt hơn để kiếm ra nhiều tiền. Chị tôi không nhận thấy rằng, anh ấy chẳng bao giờ có khả năng trở thành một thương gia thành công.
Nhiều nhà khoa học đã xem nền văn minh của Babylon và những đô thị khác trong thung lũng sông Euphrate là những thành thị cổ xưa nhất. Dần dần, tôi nhận thấy chủ các cửa hiệu rất tin tưởng tôi và luôn vui vẻ bán chịu cho tôi mỗi khi tôi không có đủ tiền để trả lúc mua hàng. - Ông không nên lệ thuộc vào ông chủ của ông mãi như thế.
Cháu sẽ không bao giờ cưỡi lạc đà băng qua sa mạc nóng bỏng và làm việc gian khổ, cực nhọc. Một ngày nào đó, cháu sẽ mua một con lừa để cưỡi. Chúng ta là những con người tự do mà ! – Kobbi hưởng ứng.
Nhưng cháu vẫn không hiểu nổi tại sao ông lại trở thành một kẻ nô lệ? Mạnh mẽ và cương quyết, chàng thúc lạc đà sải bước theo con người uy nghiêm dẫn đầu đoàn lữ hành ấy. Do vậy trong tương lai, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để nắm chắc những cơ hội tốt khi nó đến với tôi.
Còn mua thêm những mặt hàng mới để bán thì con đã hết vốn. Bà vợ của tôi vô cùng sung sướng. – Kobbi mở đầu bằng một câu chào thật trang trọng – Vâng! Cầu cho cái túi của anh luôn căng phồng và anh được bận rộn nhiều hơn trong xưởng làm việc.