- Cháu nghĩ ta đang lừa gạt cháu ư? – Ông Algamish nói tiếp – Nhưng thật ra ta đang trả công cho cháu gấp ngàn lần so với công sức mà cháu đã bỏ ra đấy, nếu cháu đủ thông minh để nắm bắt chân lý ta vừa nói. Trong tình cảnh này, tôi có đủ dũng khí để thoát khỏi số phận nô lệ không? Phải chăng bà Sira đã nói về tôi rất đúng – tôi là một kẻ hèn nhát, một kẻ có linh hồn nô lệ. Nhà mẹ ruột của bà Sira tuy ở xa nhưng đi không quá một ngày đường.
Chẳng bao lâu sau, ông đã hoàn toàn thạo nghề làm bánh. Cháu sẽ không bao giờ cưỡi lạc đà băng qua sa mạc nóng bỏng và làm việc gian khổ, cực nhọc. - Nếu vị nữ thần ấy thường viếng thăm những sòng bài, thì chắc bà ta cũng không quên ghé đến những cuộc đua ngựa.
Bởi vì, đối với những trò này, họ có thể vạch ra những điểm bịp bợm ngay lập tức. Nếu tôi gọi tên người thương gia này theo ngôn ngữ của các bạn thì chắc chắn tôi phát âm không đúng, nhưng nếu tôi gọi bằng tiếng Syri, thì có lẽ các bạn sẽ không hiểu. Vậy xin nhờ quý vị, những ai đã từng trải nghiệm sự việc trên hãy kể lại cho chúng tôi nghe được không?
- Người chủ của chiếc xuyến này từng là người bạn của tôi. Anh buộc phải ngồi đây và uống nước lạnh trong khi Dabasir ăn ngấu nghiến cái đùi dê thơm phức. Ông được cho ngủ trong kho cất giữ ngũ cốc.
Bê bết máu và bùn đất, trên ngực của người nô lệ khốn khổ ấy vẫn còn hình xăm con rắn biển mà ông đã từng biết. – Cháu thử nghĩ xem, làm thế nào cháu sống được ở Babylon mà không phải tiêu pha gì cả? Chắc chắn là cháu phải trả tiền cho người thợ may quần áo, thợ làm dép cho cháu. Cái này là của Nebatur, người buôn lạc đà ở Babylon.
Tuy nhiên, bằng những nỗ lực phi thường, Arad Gula đã trở thành một con người được mọi người ở Damacus kính trọng và ngưỡng mộ. – Anh lắp bắp một cách yếu ớt. – Anh không có một đồng bạc cắc nào trong túi ư! Vì thế anh ngồi trên tường thành như một bức tượng vậy sao? Tại sao anh không đóng cho xong chiếc xe ngựa kia đi? Không có tiền thì làm sao anh có thể nuôi sống cả gia đình? Không thể kéo dài tình trạng này được, anh bạn thân của tôi ơi.
Các bạn hãy thảo luận vấn đề này với nhau và nếu có người nào chứng minh được nó không đúng thì hãy nói cho tôi biết vào ngày mai. Một lần nữa, Babylon lại trở về với đất, nơi đã sinh ra nó. Vài ngày sau, trong một cuộc cãi vã với vợ, ông ấy đã lên cơn đau tim và không bao giờ tỉnh dậy được nữa.
Một mặt, ông rất phấn khởi trước sự thành công ngoài sự mong đợi. Lúc nào họ cũng thảo luận và cẩn thận trước khi tiến hành những kế hoạch kinh doanh mới. Cho đến một hôm, ông ấy thất thểu tìm tôi cho biết, gia sản của ông đã khánh kiệt.
- Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo. Hoặc nếu là thương gia, bạn phải thường xuyên đi đến nhiều nơi để tìm mua những hàng hóa tốt nhất với giá rẻ nhất, nhằm thu được nhiều lợi nhuận hơn mà khách hàng của bạn vẫn thấy bạn hài lòng. Ông Arkad còn sẵn sàng cho những lời khuyên khôn ngoan và hướng dẫn họ đầu tư tiền bạc như thế nào để sinh lợi một cách an toàn nhất.
Cuộc sống của con chỉ đếm được từng ngày. Do vậy khi Nomasir đến tuổi trưởng thành, ông Arkad bèn cho gọi Normasir đến và bảo: Ông ấy có ấn tượng ngay với thái độ đầy thiện chí của ông và bắt đầu thương lượng với người buôn nô lệ.