Xuất phát từ một người quản lý chuyên nghiệp, ngay thẳng, cái nhìn này sẽ làm cho nhân viên phải tự vệ. Sử dụng mười bảy Mẹo nhỏ nêu trên, mọi người sẽ có ấn tượng tốt đẹp đầu tiên về bạn. Hãy hình dung bài phát biểu khai mạc của John Fitzgerald Kennedy, ngày 20 tháng 1 năm 1961:
Ngoài ra, bạn không liên hệ với tôi trong nhiều tháng. Tôi hy vọng cuộc thí nghiệm tới sẽ dễ chịu hơn. Nếu cô ấy tố cáo bạn ăn trộm nó, đừng thay đổi bằng từ lấy.
Khi tôi cầm chặt những tấm bưu thiếp đầy ác ý của họ trong chiếc găng tay Gore-Tex, tôi nhẫn tâm nghĩ, Chắc chắn, nếu bạn thực sự nghĩ về mình, thì đã gọi điện nói xin chào. Nếu bạn đang nói về phim hoạt hình chẳng hạn, bạn đừng nên hỏi, Các cháu có thích những phim hoạt hình giống như người thật không? Bạn sẽ thấy chúng lúng túng. Nếu bạn phải nói về những người có bất kỳ quyền lực nào với bạn, ít nhất hãy nói dứt khoát:
Đứa con kỹ thuật số của anh ta thét lên hơn ba lần trong bữa ăn trưa. Tuy nhiên khi thấy phù hợp, hãy thêm những lời nhận xét vui vẻ và để trong ngoặc đơn. Sau khi đọc xong thư của cô ấy (CC cho Danielle) tôi nhìn xuống dòng cuối thư và nhận ra cô ấy đã quên xóa bài thơ dán của Danielle người có lẽ lúc dó đang đọc lá thư cô ấy gửi.
Cô bé nói cô đã tự giới thiệu trước các bạn trong lớp và dành mười phút sau đó kể cho tôi nghe về cuộc trò chuyện tuyệt vời với các bạn về ý kiến của cả lớp về bộ đồ thể thao bó sát. Vị giáo sư đưa cho anh ta một ít tiền. Mình sẽ quay lại nói chuyện với cậu ngay đây.
Khả năng hiếm có này xuất hiện tự nhiên ở một số người, nhưng phần lớn chúng ta phải học khả năng đó. Hãy để tôi cho bạn biết cuốn sách này viết về cái gì và không viết về cái gì và sau đó bạn sẽ tự quyết định. Đó được gọi là có điều kiện.
Chẳng ai có thể nói được. Tôi đã học được Mẹo nhỏ này từ một nữ cảnh sát đã tránh được một viên đạn có thể gây chết người trong một cuộc họp báo được phát trên truyền hình. Các nhà chuyên nghiệp trong việc viết thư trực tiếp tham dự các hội thảo đắt tiền để học xem những kẻ cả tin, ừm, ý tôi muốn nói là những người nhận thư, hưởng ứng cái gì.
Tôi thích cảnh cô ấy uốn lượn những tia laze được phát ra từ chiếc vòng đeo tay bằng bạc dặc. Ồ, không, Tina, tôi đã, đại loại như là, bị phá hỏng hoàn toàn. Mẹo sau đây không chắc chắn lắm khi áp dụng trong cuộc gặp gỡ với mọi người.
Lời cáo lỗi cũ rích đó làm tên anh ấy là gì cảm thấy giống như một nhân vật dễ bị lãng quên nhất trên thế giới, và bạn đã tự hạ thấp mình là một kẻ ngu ngốc vô tư. Tuy nhiên, như một nhà báo tầm thường của bạn, tôi cảm thấy có nghĩa vụ báo cáo sự việc sau: Nhiều nhân vật quan trọng đã ném những lá thư Giáng sinh vào sọt rác. Họ sẽ cảm thấy rất vui khi bạn quan tâm đến họ.
Một số người sống nội tâm được mọi người kính trọng, trong khi một số người hướng ngoại lại bị mọi người xa lánh. Dừng lại và nói chuyện, đừng vội vàng, trong khoảng bốn mươi lăm giây. Ngồi nhanh xuống chiếc ghế bên cạnh ông và bà Lý tưởng.