Cậu chỉ cần mời tôi vài xiên cá nướng ngoài trời hoặc vài cái bánh mì kẹp thịt với hành do cậu làm là tuyệt lắm rồi! - Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn.
Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi. Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa. Và trên hết là anh phải đánh giá đúng năng lực của từng nhân viên, tuyển dụng bổ sung nhân lực, xử lý các trường hợp buộc phải cho nghỉ việc, và làm cả những việc anh không thích chút nào - đó là kỷ luật các nhân viên của mình.
Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! Nhưng quả thật, với một khối lượng công việc như thế, anh dường như không còn thời gian để chú tâm đến mọi thứ chung quanh và áp lực công việc khiến anh quên khuấy những nguyên tắc nhã nhặn trong giao tiếp. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.
Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.
- Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!".
Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James.
Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. James hiểu những công việc còn lại mà anh sắp sửa giao cho các nhân viên của mình sẽ khó khăn hơn trước. James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".
- Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ? Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.
Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa. Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ.