Bạn muốn trở thành người như thế nào, một người luôn dậm chân tại chỗ - tức là ngày càng giảm sút so với thời đại hay là một con người có thể tiếp cận những công việc đang ngày càng được xem trọng trong xã hội? Một người cứ lặp đi lặp lại một câu chuyện cùng với từng ấy nhân vật hay một người có hàng loạt những lựa chọn nhờ vào khả năng tưởng tưởng đến vô hạn? Một người không thể nhớ một câu chuyện sau 10 phút, hay một người có thể mang câu chuyện ấy theo suốt đời? Bạn muốn là người nào hơn, một người luôn dùng thời gian rảnh của mình ngồi trước ti vi, phim ảnh, tán gẫu - ngày nào cũng như ngày nấy hay một người biết dùng thời gian rảnh của mình cho việc trau dồi kiến thức, học hỏi và đọc sách? Những người hạnh phúc luôn suy nghĩ tích cực, lạc quan, tìm kiếm điều mới và làm những việc giúp họ cảm thấy vui vẻ, còn những người không cảm thấy hạnh phúc thì lại tiếp tục cố thủ trong suy nghĩ, định kiến hay làm những chuyện khiến họ ngày càng thất bại và cảm thấy phiền muộn hơn. Kết quả cho thấy những người ngủ ngon cảm thấy hài lòng với cuộc sống của mình nhiều hơn so với những người ngủ không ngon giấc.
Cho dù là so sánh với ai thì cuộc sống của bạn cũng sẻ chẳng thay đổi gì mấy, nhưng khi đó cảm nhận và khát vọng của bạn sẽ rất khác. Nghiên cứu về cảm nhận của những vận động viên đã đến gần đích nhưng lại gặp thất bại tại vòng chung kết thế vận hội Olympic cho thấy - những người hài lòng nhất với phần thi đấu của mình là những người dành ít thời gian nhất cho những suy nghĩ phản thực tế - tức là những ý nghĩ cho rằng mọi việc lẽ ra đã phải kết thúc khác đi. Thực tế đã chứng minh: chỉ những ai dám mơ ước thì mới có nhiều cơ hội biến giấc mơ thành hiện thực.
Cô rất vui mỗi khi được về thăm nhà. Một người nằm đu đưa trên võng, còn người kia đang vã mồ hôi sơn lại hàng rào dưới ánh mặt trời. Nếu những mục tiêu đặt ra mâu thuẫn với nhau thì cuộc sống của bạn sẽ không thể vận hành tốt được.
Còn người biết hoạch định luôn hoàn tất những gì cần làm, và xem mỗi công việc hoàn tất như dấu hiệu của sự trưởng thành. Nhiều người trong cả hai phe đều nói rằng bài báo có quan điểm thiên về phe bên kia. Còn April cũng không vui vì không thể làm gì khác ngoài việc hy sinh không tổ chức lễ ở nhà mình.
Điều trớ trêu nhất là Nixon vẫn có thể chiến thắng mà không cần phải bày ra bất cứ trò nào như vậy - dù cuộc tham chiến phi nghĩa ở Việt Nam của chính phủ Mỹ lúc đó bị dư luận phản đối. Nên so sánh công việc này với những công việc khác chứ không nên so sánh với gia đình - vốn là một nơi mà mọi thứ đều phức tạp hơn, nhưng cũng hứa hẹn mang đến nhiều niềm vui và hạnh phúc hơn. Chúng ta nên dành thời gian và sức lực để làm những điều nên làm, những gì có thể phát triển được.
Và bạn hoàn toàn có thể phát triển, hoàn thiện và trưởng thành với chính những gì bạn vốn có. Mỗi khi nghe nhạc, cảm xúc dường như dạt dào hơn, tâm hồn trở nên sâu sắc, nhạy cảm hơn, và bạn cũng cảm thấy yêu đời nhiều hơn. hãy nghĩ đến những ý nghĩa, tác động tích cực của những việc bạn đang làm và hãy làm những gì bạn muốn với tất cả nỗ lực của mình.
Hãy vui vẻ và thoải mái khi giao tiếp với mọi người. Điểm đáng nói là niềm tin này dẫn tới hai hệ quả. Ông tham gia một nhóm những người yêu thích làm đồ mộc, nơi ông có thể thu thập ý kiến trao đổi và trên hết là gặp gỡ những người có cùng sở thích.
Nhiều người thậm chí không biết tên người hàng xóm của mình dù rằng họ vẫn sống cạnh nhau bao nhiêu năm qua. Anh tự trách mình sao quá vô ý, và lẽ ra anh không nên dừng lại ngăn cuộc đánh nhau của mấy cậu bé gần cổng trường học, mà trước đây có lần nào anh bị mất tiền như vậy đâu? Trong đó yếu tố tinh thần là quan trọng nhất.
Theo lời một nhà tâm lý học thì, "Ti vi đã cướp đi quá nhiều thời gian của chúng ta và không bao giờ trả lại". Sẽ có những lúc bạn rất buồn hay gặp điều không may trong cuộc sống, những lúc ấy bạn luôn có khuynh hướng muốn được than vãn, bày tỏ với ai đó và không muốn làm gì cả. "Ai đi sẽ đến - ai tin sẽ được - ai tìm sẽ thấy".
Nếu so sánh hiện tại của mình với những khoảng khắc tuyệt vời nhất đã có, bạn sẽ cảm thấy nuối tiếc bởi những giây phút tuyệt vời ấy không thể nào quay trở lại. Còn Sally lại xem phản ứng của mẹ như một biểu hiện của sự thiếu lòng tin thay vì tình yêu của một người mẹ, và điều đó khiến họ xa cách nhau. Chỉ là một quả bóng trắng đứng yên.