Bạn sẽ được người ta nhớ đến nhiều hơn nếu hỏi về quan điểm của họ. Bob mất trong lúc đang ngủ vào một chiều cuối thu ở Florida, chỉ vài ngày sau khi anh đứng ra tổ chức lần sinh nhật thứ 60 của tôi ở Washington. Thế rồi đột nhiên sau ba tuần, người phát thanh buổi sáng nghỉ làm.
Thế là chúng bò ra cười sặc sụa, cười đến chảy cả nước mắt. Ông chủ đài phát thanh nhận thấy điều này và quyết định tôi xứng đáng được chọn, rằng tôi có triển vọng. Có một quy tắc hết sức đơn giản là: Hãy nói chuyện với những người dưới quyền theo cái cách mà bạn muốn ông chủ nói chuyện với mình.
Thay vào đó hãy trình bày bạn có thể làm tốt công việc hơn những người khác như thế nào. Tất cả những điều trên cho thấy rằng chúng ta đã đi qua một chặng đường dài đấu tranh tư tưởng. Lúc đó, tôi là người duy nhất đang có mặt trong đài.
Còn nữa, Hãy nói với người ta về chính họ và họ sẽ lắng nghe lại bạn hàng giờ đây chính là lời khuyên quý giá của cựu thủ tướng nước Anh Benjamin Disraeli. Nếu như cảm thấy rằng người khác muốn nghe những ký ức, một kỷ niệm hay một câu nói trước đây của người quá cố, thì hãy kể lại. Việc này chắc chắn không bao giờ thừa.
Nhưng rồi Don cố thuyết phục. Còn ở đây đều là người lớn cả. Chỉ cần nhấn nút lần nữa là tôi có thể xử trảm anh ta.
Nhưng cái vụ này thì… Anh có lời nào muốn nói không? Nhưng ngay sau đó, họ lại nghe vài lời tự giới thiệu của tôi. Còi báo động inh ỏi, xe cứu hỏa và đội cấp cứu…
Khi nói chuyện với người lạ, hay lần đầu nói trước công chúng thì ít nhiều gì ta cũng cảm thấy… run run. Ngôn ngữ điệu bộ là như thế. Hãy tưởng tượng người ta sẽ cảm thấy như thế nào nếu bỗng nhiên bạn ngừng nói vì lúng túng với những bức vẽ minh họa? Khi bạn thao thao bất tuyệt với một tấm bản đồ treo ngược thì hậu quả còn tệ hại hơn!
Tôi từng tham dự nhiều buổi họp và rút ra kết luận như thế này: Buổi họp nào có kế hoạch rõ ràng, được chuẩn bị chu đáo thì rất lý thú, hiệu quả. Hãy tưởng tượng người ta sẽ cảm thấy như thế nào nếu bỗng nhiên bạn ngừng nói vì lúng túng với những bức vẽ minh họa? Khi bạn thao thao bất tuyệt với một tấm bản đồ treo ngược thì hậu quả còn tệ hại hơn! Thật không dễ dàng để viết một cách ngắn gọn và cô đọng.
Tôi luôn nhìn người đối diện đang trò chuyện một cách thật tự nhiên để thể hiện sự quan tâm đến họ. Cậu làm việc này được chứ Larry? Đừng lo. Nói là đi buôn cho oai chứ thật ra toàn bộ số hàng chỉ là một thùng gỗ đựng sách giáo khoa… của người khác.
đừng gây cho người đối diện cảm giác khó hiểu và khó chịu. Rồi tiếp sau đó là một loạt những âm thanh hỗn loạn. Cô ấy rất dễ thương, gia đình cũng đàng hoàng lắm…