Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. Vì anh cũng chẳng còn biết phải làm gì khác nữa nên Nott quyết định đi gặp nói chuyện với Ston - Mẹ của các loại đá. Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.
Chẳng thấy thú dữ đâu để thử thách, dù buổi tối đó đây vẫn vọng về những tiếng hú bí hiểm. Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người. Anh sẽ đi tìm Sid cùng về, nếu có bị cười vào mũi thì dẫu sao hai cũng còn đỡ hơn một.
Một số khác đề nghị tổ chức cuộc truy lùng kho báu hay đi săn thú dữ. May mắn chỉ đến với mình Sid vì chàng là người duy nhất trong khu rừng đã tạo ra những điều kiện để chúng nảy nở. Tôi chỉ cần biết vì sao mà cây bốn lá lại không thể mọc được trong khu rừng này được.
Và hàng triệu những hạt giống rơi trên khu rừng Mê Hoặc cũng chịu chung số phận như vậy. Tuy nhiên hắn cũng đã đạt được mục đích của mình là làm cho mọi người không để ý đến khu vườn của hắn ta. May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó".
Và điều này mang lại cho chàng một cảm giác dễ chịu, làm cho chàng ít còn phải bận tâm lo lắng về những điều khác nữa. Nott - hiệp sĩ áo đen - leo lên lưng ngựa bắt đầu một ngày mới không được lạc quan cho lắm. Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm.
Lúc đó sản phẩm của tôi vẫn là loại tốt nhất, nên tôi nghĩ khách hàng sẽ hiểu rằng mặc dù hàng của những hãng khác rẻ hơn nhưng chất lượng thì không thể nào bằng công ty tôi được. Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây. Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này.
Tuy nhiên cách dễ dàng nhất để xua tan sự hoài nghi vào lúc đó là hãy tự nhủ rằng: "Điều đó là không đúng. Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây. Không ai nghĩ là sẽ tìm thấy cây bốn lá ở đấy.
Không ai nghĩ là sẽ tìm thấy cây bốn lá ở đấy. Chàng ngồi xuống sát ngay mảnh đất của mình chăm chú nhìn và chờ đợi. Tôi đã từng nhìn qua hầu như tất cả các loại túi xách hồi còn làm ở các khách sạn sang trọng, vì thế tôi biết người giàu thích những loại túi nào.
Tuy nhiên, cả hai đều quyết định nghỉ ngơi, chờ đến ngày hôm sau mới bắt đầu cuộc tìm kiếm loại cây thần kỳ đó. Chẳng ai chịu thay đổi, canh tác lại mảnh đất này để làm nó thêm màu mỡ. Nó chẳng có giá trị gì đối với ông hay với bất cứ cư dân nào trong khu rừng này.
Chuyện gì đang xảy ra thế? Anh bắt đầu nhận ra rằng chắc chắn may mắn sẽ không đứng về phía anh. Nhanh lên! - Nott bắt đầu mất kiên nhẫn. May mắn phải do mình tạo ra.