Thông điệp đối thoại của ông đã kích thích ban đầu tinh thần trao đổi giữa các thành viên điều mà Flint lo lắng chính là không khí trì trệ và bè phái trong doanh nghiệp. Tuy nhiên, giá trị của chúng thì vẫn tươi nguyên. Gia đình Watson không còn bất cứ ai làm việc trong IBM.
Tòa nhà của club này bằng gỗ và nằm giữa cách đồng rất thôn quê như cái tên của nó (country). Người này khắc nó lên gỗ, người khác viết nó trong cuốn sổ. Những năm đầu cha rất chán nản, cha phải đi khắp đất nước để gặp hết người này đến người nọ.
Con trai của Watson, Tom Watson, đã cảm thấy như ai đó lấy búa đánh vào đầu tôi, khi nhìn thấy chiếc hộp đen cao 1,5m của Dickinson. Đây lại là cú sốc với nhân viên IBM, vì hàng trăm ngàn thành viên của IBM chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày nào đó tập đoàn của họ lại rời xa lãnh địa máy tính mà đối với họ là bất khả xâm phạm. Thiệt hại khoảng 30 tỉ đôla.
Watson với cỡ chữ lớn và bên dưới là ghi danh công lao của ông: Incoporates IBM người đã tổ chức nên IBM. Khi đó Watson đã nói đến một cái gì đó gọi là xử lý dữ liệu, điều mà không gây ra một ấn tượng nào với tôi và người nghe, vì chẳng ai quan tâm và không ai biết gì về nó. Đó là con người bên ngoài công ty bên ngoài danh sách quyết định số phận doanh nghiệp.
Nó trở thành mã di truyền của IBM. Thoạt đầu, khi ấy, chuyện này có vẻ như không đáng quan tâm, hay thậm chí là vớ vẩn. 1979-1981 được tổng thống Jimmy Carter bổ nhiệm làm đại sứ Mỹ tại Liên Xô
1874 và là con út của ông bà Thomas và Jane Fulton White Watson. Watson hiểu rằng đến lúc phải ra đi. Chiến tranh! Năm 1940, Hitle chiếm đóng Đan Mạch, Na Uy, sau đó là tràn vào Paris rồi thả bom dọc bờ biển Anh và Luân Đôn.
Mặc dù đang chuẩn bị vào cuộc chiến nhưng Watson vẫn nhận lời làm chủ tịch Commit- tee for Employment of the handicapped Ủy ban người lao động khuyết tật. IBM đã từ cung trăng trở về mặt đất cùng phi thuyền Apollo; đã từ phòng thí nghiệm siêu máy tính Deep Blue để đến với người tiêu dùng cá nhân cần ThinkPad cho công việc kinh doanh. Sau này, Tom nói với con gái Lucinda rằng: Ông nội của con đã cho cha một cơ hội.
Nhà nghiên cứu Maney viết rằng, khi trở nên giàu có ở CTR (tiền thân IBM), Watson thích mặc những bộ vest mắc tiền, che đi dấu vết nông thôn của ông. Cha đã phạm rất nhiều sai lầm vì sự ngu dốt, vì tính nóng giận và nhiều điều khác nữa. 000 vào năm 1970 so với
Giá trị còn lại và vĩnhviễn từ Watson: Con người (Man). Watson là trường hợp tự tìm đường đi và cách thức của ông là đối diện với thất bại. Nhân viên của ông không ai lạ tính nóng nảy và gia trưởng của vị chủ tịch.
Các lưu trữ của chính hãng IBM, ở mục chair- man viết về nhà sáng lập IBM Thomas J. Watson đã dùng mẹo của nhà truyền thông thị giác để chỉ ra điểm chung nhất của mọi người và ông gọi đó là định đề con người. Watson chuẩn bị tham dự cuộc họp với ITR (In- ternational Time Recording).