Trong hơn 10 năm đi học ở đây,suốt 7 ngày trong tuần ,từ 5 giờ sáng đến nửa đêm ,Thành Long phải học một học 1 chương trình rất nặng về âm nhạc. Ở trường, sinh viên bị gây áp lực phải đạt điểm cao để có thể kiếm được việc làm. Lúc đầu, bà phải nợ nhân viên của mình tiền lương hàng tháng nhưng thay vào đó, bà nấu ăn cho họ mỗi ngày.
Lúc ấy bà nhận ra rằng không thể sống chỉ với tình yêu khi hai vợ chồng dọn đến một túp lều với một phòng ngủ không có cửa sổ, còn nhà vệ sinh không có cửa lại nằm ngay cạnh bên giường ngủ! Sau đó, bà nài nỉ dì và được chuyển đến ở một trong những căn hộ trống của dì. “Qùa tặng của đau khổ mang đến cho chúng ta là mang ta đến gần với thượng đế hơn, dạy ta trở nên mạnh mẽ hơn khi ta yếu đuối, can đảm hơn khi ta hoảng sợ, sáng suốt hơn khi ta hỗn loạn va không nghĩ đến nó nữa một khi ta không đủ sức vững vàng nữa. Xem nào,bạn sẽ cảm thấy bị tổn thương .
Vì thế,điều quan trọng mà các bạn cần nhận ra là chúng ta phải học trong những lúc mọi chuyện đều suôn sẻ. Các rắc rối thường có một tiềm năng to lớn để đóng góp vào niềm vui của cuộc sống khi nào ta xem chúng là những cơ hội. 4 năm sau, tức là vào năm 1994, bà lại gặp một tai họa chết người.
Vâng,nhiều người trong chúng ta quá rập khuôn trong nghề nghiệp hoặc quá lệ thuộc các kĩ năng đã hình thành từ nhỏ . Khi có nó, ta bắt đầu e sợ vì lúc này ta đã có cái để mà mất. Cá tính, sự chính trực, uy tín, sự lương thiện, sự trung thực và các nguyên tắc đạo đức mà chúng ta có là điều cực kì quan trọng.
Không ai phủ nhận điều này. Muốn chữa khỏi hoằn toàn, phải điều trị tận gốc. Nếu phân tích kĩ lưỡng thì từ ngày ta sinh ra cho đến khi ta 10 tuổi, ta vẫn còn phụ thuộc rất nhiều vào cha mẹ.
Chưa bao giờ tôi thấy một người thua cuộc thảm hại đến như vậy. Bạn không cần phải lo lắng hay phá vỡ các nguyên tắc của mình để ép buộc nó; chắc chắn nó sẽ đến nếu không ngay từ đầu nó đã không thuộc về bạn. Các khó khăn làm bộc lộ tài năng và làm cho sự vĩ đại có thể trở thành hiện thực .
Tại sao ta lại phải có cơn mưa này?Tại sao ta lại phải thất bại?Tôi nghĩ tốt hơn nên đặt câu hỏi theo cách khác:tại sao ta phải trải qua những kinh nghiệm thất bại?Để minh họa cho điều này,tốt hơn cả là nêu một vài ví dụ “Cũng như một hầm mỏ, vàng tinh khiết nhất của mỏ không thể tìm thấy trên bề mặt, những mạch giàu co nhất của nó chỉ dành cho những người có kiên nhẫn làm việc cần cù trong nhiều năm; nguồn ánh sáng tinh thần của người đó, dù đôi khi bị lu mờ, vẫn cháy đều đặn cho đên khi bằng một cách nào hay ở một nơi nào đó, mạch vàng được tìm ra”. Thậm chí ông còn không mua nổi một cái cà vạt 25 bath.
“Bậc thang không bao giờ dành để nghỉ ngơi mà là để giữ cho bước chân của một người đủ dài để anh ta có thể đạt đến nới khác cao hơn. Suốt cuộc đời, bà đã phải đấu tranh cho đến khi kết hôn. Không hoàn tất được, bạn là kẻ thất bại.
Bị cầm tù hơn ¼ thế kỉ, ông trở thành tổng thống Nam Phi ở tuổi 76. Nhưng họ không làm được như thế. Chúng tôi trở thành đề tài bàn tán của cả nước.
Như bất cứ dòng chảy nào của con sông, cuộc sông cũng có những lúc khô cạn và những khi triều cường. Không phải tôi không đủ can đảm để học nữa nhưng làm sao tôi có thể gặp lại những người bạn mà trước đây tôi đã thề với họ là sẽ không bao giờ trở lại trường nữa. NHN VIÊN ĐIỀU HÀNH CỦA HÃNG PHIM UNIVERSAL ĐÃ NÓI THẾ KHI SA THẢI CLINT EASTWOOD VÀO NĂM 1959.