Sonya Friedman, ông chủ chương trình Sonya Live của CNN phát vào mỗi kỳ nghỉ cuối tuần là một ví dụ điển hình. Với Harry Truman thì những gì bạn thấy ở anh ấy cũng chính là con người thật của anh. Phải lập luận một cách cương quyết và sắc bén.
Mặt trời chiếu những tia nắng chói loáng đẹp vô cùng, phủ tràn trên mặt kính. Herb dấn thân vào hàng trăm cuộc thương lượng đàm phán nóng bỏng, mà thân chủ là những tập đoàn mang tầm cỡ quốc gia lẫn quốc tế. Sau đó tôi đã làm gì? Tất cả mọi việc! Tôi xin phụ trách bản tin thời tiết buổi sáng, làm tường trình chuyên mục thể thao buổi chiều.
Một bản tình ca êm đềm, một giai điệu lãng mạn dành cho những trái tim nhạy cảm. Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả. Vấn đề này thuộc lĩnh vực pháp lý, tôi không muốn bàn luận sâu về nó.
Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói. Tuy không điều khiển được nó nhưng chúng tôi đã bình tĩnh chiến đấu với nó. Có nghĩa là chúng ta phần đông được sinh ra trong những gia đình trung lưu bình thường, thậm chí còn rất nghèo.
Rồi tiếp sau đó là một loạt những âm thanh hỗn loạn. Tuy vẫn không thể nhìn thấy rõ hơn, nhưng nhờ nó ít ra có thể đoán được tên cầu thủ. Xã hội ngày càng văn minh, ranh giới và sự phân biệt nam nữ ngày càng ít đi.
Ở chương 10, tôi đã kể với các bạn về nhà báo Shirley Povich. Tôi chưa bao giờ thấy ông giận dữ, hay tranh luận nảy lửa và mất bình tĩnh. Trong bất kỳ cuộc phỏng vấn hay cuộc trò chuyện nào (Phỏng vấn xin việc, phỏng vấn với giới báo chí, hay trò chuyện trên truyền hình…), hãy luôn giữ thế chủ động.
Với Harry Truman thì những gì bạn thấy ở anh ấy cũng chính là con người thật của anh. Một khi bạn đã giới thiệu rình rang như vậy, đâu ai còn bất ngờ nếu chuyện của bạn quả thật rất vui? Trái lại, nếu nó bình thường thì tất cả mọi người đều thất vọng! Sau đó chuyện gì sẽ xảy ra? Tất cả mọi người trong khán phòng này sẽ thất nghiệp.
Thậm chí khi được gọi là một Cái đầu biết nói, tôi vẫn nghĩ rằng tôi đã thành công trước hết là nhờ biết lắng nghe. Tôi biết điều này không dễ dàng. Bốn người đầu đều nói rất hay, nhất là vị giáo sĩ người Do Thái của Bob.
Mà từ nào cũng chỉ có một âm tiết: Có. Rất may cái micro không mất nên tôi vẫn có thể nói vài lời giới thiệu. Lỗi là ở chính chúng ta.
Rồi thì hãy tự tin và nói với chính bạn rằng bạn biết còn nhiều hơn là người dẫn chương trình. Quayle dí dỏm ví von rằng đối với một cô nữ sinh thì việc phá thai dĩ nhiên là nghiêm trọng hơn nhiều so với việc nghỉ học không phép. Nếu nói rằng: Tôi từng luôn nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một ca sĩ nổi tiếng (hay một diễn viên điện ảnh, một tuyển thủ bóng đá) thì câu nói này sẽ giảm đi phần nào sự lẫy lừng của ngôi sao mà bạn đang trò chuyện.