Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi. Chính vì vậy mà anh được mời lên chương trình rất nhiều lần. Nhưng tôi biết lý do mà họ muốn dự luật này được thông qua là: Đưa bóng chày trở thành môn thể thao có lợi nhuận cao nhất, và từ khía cạnh bóng chày, tôi không nói về những môn thể thao khác.
Thứ hai là tầm quan trọng của sự mạnh mẽ, quyết đoán. Những câu hỏi càng hay thì càng góp phần sinh động câu chuyện. Bạn sẽ tạo được một ấn tượng tốt, một sự khác biệt với những người khác.
Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói, và lại nói rất thành công nữa chứ. Đừng bao giờ ngắt lời người khác chỉ vì nóng lòng muốn kể một câu chuyện vui nào đó của bạn. Và tôi không biết nên chọn đề tài nào để nói…
Ông có thể nói huyên thuyên không ngớt từ việc kinh doanh đến những bài hát đang được yêu thích hay về bóng chày. Bạn hỏi Nixon về sự kiện Nam-Bắc Triều Tiên định hợp nhất , hay thắc mắc về tình hình Trung Đông, hoặc một sự kiện nào đó trên thế giới, ông luôn giải thích được một cách rõ ràng và logic nhất. Tôi luôn thích mời ông trở lại chương trình của tôi.
Bạn có sợ thất bại khi điều khiển một cuộc họp? Shakespeare từng viết: Brutus thân yêu, cuộc họp của chúng ta dở không phải lỗi tại nó. Các cậu sẽ không được tốt nghiệp trong năm nay. Không thể để Jim lên chương trình được, phải bảo vệ cả hai chúng tôi.
Hôm ấy thị trưởng Cuomo: Ông sẽ nói về vấn đề gì trong hôm nay hả Mario?. Nhưng nếu bạn hỏi ai đó một cách ngắn gọn và đơn giản là Có hay không? như vậy thì, rất có thể câu trả lời mà bạn nhận được cũng đơn giản và ngắn gọn là Không hay Có. Tôi thật sự không biết cái nào đáng nhớ hơn 91 từ you know hay nội dung cuộc gặp gỡ.
Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì. Sau đó là âm thanh có vừa đủ nghe hay chưa… Giữ micro cách miệng một khoảng nhất định và nói một cách tự nhiên thoải mái. Tôi thích được nói điều đó với tất cả mọi người.
Cẩn thận hơn, bạn có thể chuẩn bị trước bằng cách tìm hiểu một loạt các câu hỏi, chẳng hạn như là: Khán giả của bạn thuộc thành phần nào? Họ từ đâu đến? Họ có nỗi trăn trở gì không? Sở thích chung của họ? Họ muốn nghe bạn nói cái gì? Họ muốn bạn nói trong bao lâu? (Điều này rất quan trọng!) Và khi bạn nói xong, liệu họ có đặt câu hỏi với bạn hay không? Dĩ nhiên là bạn phải lắng nghe khi được hỏi. Khi ấy ông là đại sứ Hoa Kỳ tại Liên Hiệp Quốc.
Nhưng tôi không dám uống một cốc rượu nào, vì ngay sau đó phải chuẩn bị cho chương trình của tôi từ 6 giờ đến 9 giờ sáng. Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện. Tôi hít thở thật sâu cố lấy bình tĩnh rồi tự động viên mình: Larry King, Larry King, hỏi tiếp, hỏi tiếp đi.
Có thể ông là vị khách tuyệt nhất tôi từng tiếp xúc nếu xét về khả năng phân tích. Nguyên tắc thứ ba có lẽ đáng lưu tâm nhất. Tôi đã từng thấy điều này ở những người có nghề nghiệp rất khác biệt nhau.