Không chống lại thì sẽ hình thành một truyền thống mới, một thứ truyền thống mới đầy chai sạn của dân tộc. Tớ mà điên huyền điền thì đọc cũng đã mất cả đêm. Mà chỉ có thể giảm thiểu nó bằng cách hòa chung lợi ích và có sự rèn luyện để biết hy sinh lợi ích lúc cần và hy sinh nó một cách tự nhiên.
Chấp nhận để tỏa sáng át đi vùng u tối đó. Cậu biết buồn khi cha mẹ ốm đau. Cái nơi mà mấy tháng trước mẹ đã rủ nhưng tôi không đi.
Đấy là tại ở trong môi trường luẩn quẩn. Lúc này chỉ có bạn là người viết và bạn là độc giả. Còn giờ thì cựa quậy được, thậm chí, đứng dậy nhảy nhót chắc cũng được.
Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh. Ngồi chuyện trò một lúc, ông anh bảo cho nóng hơn nhé. Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi.
Đầu mùa hoa sữa nở rộ khắp nơi. Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả. Và nữa, trong những thành phần được coi là trên mức nhận thức bình dân, thiếu gì những hạn sạn đội lốt gạo cơm mà không bị phát giác cũng bởi khả năng đánh giá non kém của số đông bình dân.
Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn). Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường. Ở trước cửa hiệu thuốc cạnh nhà, có một cây hoa sữa cưa nhánh gần gốc.
Thêm nữa, biết công nghệ cao không đồng nghĩa với được giáo dục và tự giáo dục tốt (có người biết công nghệ cao không biết điều này). Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra. - Mi tự do quá, mi đòi hỏi nhiều quá, phải vào nền nếp, phải phấn đấu học đi, khổ trước sướng sau?
Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề. Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a. Những định nghĩa có thể sai hoặc đúng, hay hoặc không hay.
Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu. Cũng có thể là khuôn mặt cũ. Mọi người không tin tôi, mọi người phải chịu thôi.
Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương. Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi. Học tốt và nên người? Là một nhà thơ thiên tài và để có được danh hiệu ấy, bạn phải âm thầm nhẫn nhục trong nhiều năm, như thế đủ chưa? Bác gái nói Bác chỉ cần cái danh tiếng.