Nó cũng giúp nhiều người tìm được người mà họ hằng mơ ước. - Ngươi biết là ta chưa tìm được rồi còn gì! Ston, ngươi hãy nói cho ta biết, có phải là trong khu rừng này chưa bao giờ có một cây bốn lá nào mọc lên phải không? Hoặc cũng có thể là nó mọc quanh đây, lẩn khuất trong những tảng đá này? Khu rừng Mê Hoặc rộng bằng cả vương quốc này, đi vào trong đó sâu cả ngàn dặm, gồm bạt ngàn rừng rậm, thú dữ.
Khi đã lên tới đỉnh, chàng ngồi xuống lướt tầm mắt về phía đường chân trời xa xăm, hi vọng tìm thấy một nguồn cảm hứng đấy. Sid đứng yên lặng suy nghĩ. Họ không hề biết đó là những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ, ngược lại họ còn hết sức bực bội vì chúng.
- Vì nếu ta không làm như vậy thì người sẽ không tin ta. Nói lời chào tạm biệt với Merlin, chàng lên đường tiếp tục tìm kiếm những cuộc phiêu lưu, thử thách mới. Nhưng vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy sự nhú mầm, khai sinh của một loài cây bốn lá hay một loại cây nào cả.
- Tôi đoán cậu nghĩ rằng đây chỉ là một câu chuyện vớ vẩn. - Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao. Trong cuộc sống và công việc, không nhất thiết bạn phải có ngựa và kiếm, và bạn cũng không cần phải đi vào nơi rừng sâu bạt ngàn hiểm nguy.
- Đây quả là một thử thách hết sức khó khăn. Những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ đã rơi xuống. Cúi đầu, im lặng không dám nhìn vào Merlin, Nott xấu hổ quay đầu lặng lẽ bỏ đi.
- Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà. Dù cho khu rừng Mê Hoặc là vô cùng rộng lớn nhưng ta muốn tìm ra nó, ta biết những người có thể giúp được ta. Ngươi không biết là ta biết mọi loài cây trong khu rừng này sao? Ngươi không biết là tất cả các cây trong khu rừng này đều liên lạc thường xuyên với nhau qua các lá cây của chúng hay sao? Thông tin được truyền đi nhanh chóng qua các nhánh cây đan xen lẫn nhau.
Hãy nhanh nhanh lên, ngươi không còn nhiều thời gian nữa đâu. Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không. Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất.
Năm phút nữa lại trôi qua. Nó chẳng có giá trị gì đối với ông hay với bất cứ cư dân nào trong khu rừng này. Và có lúc tôi đã phải nhận thức ăn thừa từ những người hàng xóm tốt bụng.
Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau. Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi. Vì thế Nott lên ngựa đi hỏi thăm tất cả những sinh vật anh gặp trên đường về nơi cư ngụ của thần Gnome.
Sid đứng yên lặng suy nghĩ. - Dẫu sao thì ta cũng đã sống với những giấc mơ thật đẹp mấy ngày qua trong khu rừng này. Khi Sid tới nơi, chàng chỉ còn đúng hai tiếng trời sáng nữa để có thể moi tìm bỏ những hòn đá ẩn trong đám đất mới của chàng.