Tôi đã chữa được mấy trăm người. Bất kỳ người nào cũng có thể thành công trong nhiều nghề được. Ông nghĩ tới những tư tưởng tích cực, can đảm và không chịu để thất bại đè bẹp ông.
Ông theo lớp giảng của tôi. Ý ông muốn nói gì vậy? Vài tháng trước buổi diễn thuyết ở Yale, ông đã đáp một chiếc tàu biển lớn, vượt Đại Tây Dương. Cả năm người tranh nhau rước dì về để đền ơn cúc dục! Họ cùng kính mến mẹ, cùng phàn nàn rằng mẹ không bao giờ ở lâu với họ.
Nhưng tôi không nóng nẩy và luôn luôn nhớ lời khuyên của bác sĩ: "Mỗi lần chỉ có một hột cát xuống thôi. Thôi thế là hết làm việc, phải bở sở. Habien ở dưỡng đường Mayo.
Sách giá bốn Mỹ kim. Thấy bà Glover, anh ta la: "Tôi không muốn chứa quân lang thang". Tôi cho hai năm khó nhọc viết tiểu thuyết có cái giá trị vừa phải của nó, cái giá trị của một thí nghiệm cao thượng, có vậy thôi.
Chỉ có cách đó là diệu nhất. Tôi hoá ra nóng nảy, cáu kỉnh. Vậy sao bạn không dùng bốn câu hỏi của ông để giải quyết nỗi khó khăn trong việc làm ăn của bạn? Nó sẽ giúp bạn trừ được 50% nỗi lo.
Tôi đã dùng 30 vạn Mỹ kim làm vốn mà chẳng thu được một xu nhỏ lời. (Phụ nữ nào cũng vậy, phải thu xếp sao cho mỗi ngày có được vài phút để thoa ít phấn - Tôi tưởng một nữ lưu cảm thấy mình đẹp, sẽ chẳng để ý đến thần kinh hệ nữa). Tôi đáp không có việc nào bỏ dở hết.
Tôi làm việc thêm đến hơn hai giờ mỗi ngày, vậy mà chẳng hề thấy mệt bao giờ cả". Họ biểu anh Haney: "Chúng tôi phải cho ông hay, nếu ông đi du lịch như vậy người ta sẽ phải quẳng thây ông xuống biển đa!" Ở nhà mẹ già đau thập tử nhất sinh.
Rồi ông ra sao? Ngày nay ông là hội trưởng Công ty xà bông Palmolive - một hãng chế xà bông lớn nhất thế giới. Morgan, một trong những nhà tài chính khôn khéo nhất từ trước tới nay. Mặt tôi vừa toạc vừa sưng, mắt tôi gần nhắm nghiền lại.
Không có họ thì khó biết được đời tôi đã ra sao. Lúc mọi người bắt tay vào việc, ông đã làm gần xong nửa công việc hôm đó. Lúc đó, những lời thoá mạ, những hành động của người khác để hại ta sẽ chẳng quan hệ chút nào vì ta đã quyết định bỏ ngoài tai những điều không trực tiếp liên quan đến chính nghĩa mà ta phụng sự.
Nhưng thú thật cùng bạn, hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào. Và bắt tôi mặc quần áo dài, rộng. Có lẽ suốt đời tôi không quên chuỵên thê thảm dưới đây do ông Robert Moore ở New Jersey kể lại.