Và nhờ đó, ngành xử lý thông tin đã trở thành một lĩnh vực kinh doanh, Trong số các vị khách mời, người ta thấy cả nhà khoa học lãnh đạo dự án Manhattan, Robert Oppenheimer. Thuở đó, Watson đã hứa sốngxứng đáng với ước nguyện của cha: con có một cơhội lớn.
Nhưng nhìn từ ngoài vào, thật ra công ty của ông còn thật nhỏ so với các nhà công nghiệp nước Mỹ lúc đó. Thật ra, nếu ai từng mạo hiểm, dù ở cấp độ nhỏ nhất, cũng thấy rằng kẻ mạo hiểm là người suy nghĩ nhiều nhất và nhanh nhất. Peter Drucker, nhân chứng sống về Watson, khi ấy là một phóng viên trẻ của tờ báo Fortune saukhi thoát khỏi châu Âu, lúc ấy rơi vào tay ĐứcQuốc xã, ông đã đến Mỹ.
Tháng năm 1956, Watson chủ trì cuộc họp ban lãnh đạo. IBM lúc này đang mất cảm giác thị trường. IBM giờ đây là của Watson.
Có một nhóm người quan trọng mà Watson không viết vào danh sách của định đề con người. Ông có thể tống cổ cậu con trai, mà không cần biết đó là một CEO, ra khỏi cửa kèm với những lời nặng nề như bao lần khác. Tom nói tiếp và bộc lộ quan điểm rõ ràng, triệt để:Nếu được chọn lại lần nữa, cha cũng sẽ không thay đổi gì.
Watson ở Endicott nói ngược lại. Ông chẳng khác nào một cái kim phút trên bức phông đồng hồ đó. Trở về từ chiến tranh, Tom một lần nữa đã nhận ra nhanh chóng rằng, tương lai của IBM lệ thuộc vào máy tính điện tử, chứ không phải là những máy lập bảng có từ thế kỷ XIX.
Tại sao một số người có thể đưa trái banh golf vào được 36 lỗ? Tôi đã tự làm được điều đó. Tinh thần của Watson đã được con trai ông kế tục. Watson có một tình cảm đặc biệt với sự kiện này.
Ông xem trọng những lễ hội của nhân viên hơn nhiều điều khác. Câu hỏi của ông có một tác dụng làm cho họ Chuyện này làm giáo sư Drucker buồn cười mỗi khi nhớ lại.
Logo năm 1956 do Paul Rand thiết kế, biểu thị sức mạnh, sự tin cậy. Nhưng nếu tin vào suy luận này thì thật khó giải thích việc Watson quyết định để cho Tom phụ trách bộ phận điện tử và làm ra máy vi tính. Vào lúc này, hàng loạt công nghệ mới ra đời liên quan đến máy tính, đặc biệt là phần mềm và các thành tựu ứng dụng khác trong công nghệ thông tin.
Watson ban đầu đã không lắng nghe con trai nhưng với các bằng chứng rất thuyết phục của Tom, ông đã chịu lắng nghe. Bị quăng vào chỗ chết và CTR đã tiếp nhận Tho- mas Watson Sr. Đó là một thứ đạo lý giúp con người tự chống lại thói lười biếng trong lao động.
Theo Drucker, suy nghĩ của Watson là một cuộc lật đổ trong một thời kỳ rạn nứt của nền quản lý lao động kỳ dị. Ngày nay, các giáo trình huấn luyện kỹ năng làm việc nhóm không thể không đề cao kỹ năng lắng nghe tích cực. IBM giai đoạn Watson đã quá yêu mến và kính trọng nhà sáng lập nên đã tự nhiên dùng phương châm của một người như là của chung.