Paul Jobs là thợ máy cho một công ty sản xuất tia laze và Clara Jobs là một kế toán; cả hai đều đã chết. Vài nhân viên có vẻ tiêu phí hầu hết thời gian để ném Frisbees cho những con chó của họ trên bãi cỏ. “Thương hiệu chúng ta lớn cỡ nào?”, Johnson hỏi lại.
Nhưng sự thật là ông phải ra đi. Vào một ngày tháng mười êm đềm ở Bắc Califor- nia, Steve Jobs vừa điều khiển chiếc xe Porsche màu xám của ông ra khỏi San Francisco vừa nói về công ty máy tính Apple với Steve Lohr, phóng viên tạp chí Thời báo New York. Đa số mọi người không muốn mua một trong số các thứ này thông qua email.
Nhờ ơn trời, tôi không mắc phải bệnh này. Đó là những lời phát biểu có cánh mà chúng ta có thể nghe ở bất kỳ đâu trên thế giới kể từ sau năm 2001, năm chiếc máy nghe nhạc nhỏ nhắn có tên iPod này ra đời. Năm 1984, khi các máy tính vẫn là một khái niệm mơ hồ đối với nhiều người, thì Steve Jobs đã đầu tư nghiên cứu, chế tạo và tung ra thị trường hàng loạt máy tính Macintosh với nhiều tính năng ưu việt, tạo nên một “cuộc cách mạng” cho công nghệ chế tạo máy tính thế giới.
“Thứ quan trọng nhất là con người”. “Bác sĩ khuyên tôi về nhà sắp xếp lại mọi công việc, có thể ngầm hiểu như thế là chuẩn bị mọi thứ trước cái chết. Trong khi tôi rất bình thản thì vợ tôi kể lại rằng,
Họ không nhận ra cách đó. Apple có thể làm điều đó ở California với mười nghìn trường học”. Tuy nhiên, còn có một giải thích khác cho sự khác biệt về giá cả của hàng hóa trên mạng.
” Bạn biết, khi Medgar Ever bị bắn có những những bài hát viết về sự kiện đó. Chúng tôi chỉ cần cố gắng làm những sản phẩm tốt nhất chúng tôi có thể. “Mục đích đơn giản của chúng tôi là tạo ra những chiếc máy tính tốt nhất thế giới chứ không phải trở thành công ty lớn nhất, giàu mạnh nhất”.
Dường như là mọi người trong công ty đều có thể báo cáo trực tiếp tới chính Steve. Trong tháng đầu tiên là một “giám đốc điều hành tạm thời”, Steve bắt đầu đi bộ quanh văn phòng mang theo mô hình kích thước và hình dạng của một máy tính, mà dần dần được biết là “iMac” cho “Internet Macintosh”. Có thể họ nghĩ việc trộm âm nhạc như việc điều khiển 70mph ở xa lộ.
Nhóm khác xây dựng sân khấu với thiết bị động cơ, những bậc thang lên xuống. Khi Steve giải quyết một vấn đề, ông ta sẽ dành tất cả sức lực cho vấn đề ấy. Như vậy tôi nghĩ rằng, họ ở trong phạm vi quyền lợi của mình để cố gắng giữ mọi người khỏi trộm sản phẩm của họ.
“Đó là thời kỳ sa sút của cả Apple và IBM. Có thể họ nghĩ việc trộm âm nhạc như việc điều khiển 70mph ở xa lộ. Mặc dù các kế hoạch phát triển và buôn bán đã được chuẩn bị trước đó vài tuần, ông vẫn phải tự mình hoàn thành các sản phẩm được chọn để sẵn sàng cho bài thuyết trình.
Ông giải thích về việc này như sau: “Sau sáu tháng, tôi thấy việc đầu tư như vậy thật vô nghĩa. Ông dành nhiều thời gian với tôi, dạy tôi làm sao để tạo nên nhiều thứ, làm sao để tháo rời, lắp ghép các thứ lại với nhau. 1997, Steve Jobs chính thức trở thành giám đốc điều hành tạm thời của Apple.