Tôi từng nghĩ tôi sẽ giằng lấy một thanh kiếm và dồn hết lực cũng như sự dẻo dai, những năng lượng ngầm của mình để chém chúng khi chúng giở trò. Nhưng bên cạnh việc đem lại tự do để phát huy năng lực cho một số con người, có thể thấy đi hoang cũng tạo ra vô số ma cô, gái làm tiền và trẻ vô thừa nhận. Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a.
Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt. Khi hắn không lựa chọn khinh bỉ đồng loại, hắn cần sự tha thứ của họ. Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn.
Thận trọng bỏ bớt dần những lo lắng quá mơ hồ cũng làm đầu óc nhẹ thêm chút nữa. Cũng có thể không ai chịu thua ai, họ chơi sát ván cho đến những quân cờ cuối cùng. Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần.
Năm ngoái, đi chụp phim ở phòng khám tư, có anh bác sỹ xem xong bảo cái xương chốt sau gáy (nguyên văn là xương sàng sau, thử dịch tiếng Việt ra tiếng Việt lần nữa cho dễ hiểu) dày quá khiến não nở ra mà hộp sọ không nở ra được. Nhưng tôi không ân hận về chuyện này nên tôi không muốn thế. Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.
Ai dẫn đi đâu thì tôi đi… Bình truyền chất đầu giường rỏ tong tỏng. Mẹ tiếp tục lay bạn dậy, bạn cứ rúc vào chăn.
Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm. Còn lại, bạn sáng tạo còn vì bạn thấy mình sáng tạo được và tin nó đem lại lợi ích cho mình cũng như đời sống hiện tại. Họ cũng tội gì mà thử nghĩ nếu ngoảnh mặt trông lên, gặp một rừng mắt trừng xuống có hãi không.
Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt. Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này). Hơn thế, tôi thương nó… Những dòng suy tưởng ấy chắc chảy tràn trong bác.
Nhưng đến một lúc nào đó, nó sẽ trỗi dậy trong lòng ông. Tôi đùa: Bác cho cháu gặp để cháu tẩn một trận can tội hớt lẻo. Không được, như thế người ta sẽ nói này nói nọ, ngại chết.
Tay tiếp tục thả giấy vào. Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động. Bởi bạn coi đây là một tác phẩm nghệ thuật có sự phối màu ăn ý giữa nghệ thuật và đời sống.
Hóa ra cái ánh sáng sau tivi là cái đèn ăcqui đang nạp điện. Có cái giấc mơ vẫn sống mà không có nó cũng chẳng chết. Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi.