Nếu đối thủ của bạn cảm thấy tuyệt vọng, bạn phải nhún nhường. Hãy đặt một câu hỏi mà bạn biết nó sẽ tạo ra phản ứng tương tự như những gì bạn trông đợi người đó phản ứng. Một cái vẫy tay của họ, thế là luồng giao thông dừng lại.
Nếu có thể, bạn hãy thử tìm hiểu xem liệu người đó có mang tiếng là dối trá hay không. “Tôi biết anh không biết, nhưng nếu được đoán thì anh nghĩ mọi chuyện có thể ra sao?” Không ai muốn bị phê phán là vội vã hay đánh giá là tiêu cực.
Ví dụ 1: “Chính sách của chúng tôi là hậu thuẫn các cổ đông của mình. Phần mở đầu chính là ý nghĩa thật sự. Nhưng ban đầu, bạn không muốn làm cho người đó lo lắng.
Bạn có thể phát triển lý do của cô ấy. Tôi không nghĩ rằng việc đó sẽ làm cho sếp của anh vui. Một đồng nghiệp của tôi tại bệnh viện khác có vấn đề với một bác sĩ.
Có thể, tôi đang làm to chuyện hơn bản chất sự việc. Người bán hàng dẫn bạn tới chỗ chiếc áo và nói thêm: “Có thể với chị nó hơi đắt tiền, chúng tôi có những chiếc áo rẻ hơn ở đằng kia. Trong trường hợp này, bạn có thể giải thoát cho người đó khỏi suy nghĩ phải chịu trách nhiệm.
Cách người khác nhìn nhận thế giới phản ánh cách họ nhìn nhận bản thân. Hoặc một bài hát nào đó vang lên trên đài và bạn nhớ đến một người bạn mà bạn đã quên lãng nhiều năm. Khi một người suy nghĩ, người đó sử dụng những vùng khác nhau của não bộ, nó tùy vào thông tin mà người đó đang được tiếp cận.
Người tạo ra phản ứng trong các tình huống là người kiểm soát được phương thức trao đổi. Bạn có thể nói: “Con biết dì không quan tâm lắm đến con, và dì không thích chuyện hôn nhân, nhưng lần này dì đã đi quá xa. Thực tế là bạn đang phân tách người đó về mặt tinh thần – đặt hai phần của một người ở thế đối lập nhau.
Lưu ý rằng bạn đừng để lộ mục đích câu hỏi của mình. Xin lấy ví dụ, giả sử nhà của Winston bị đột nhập. Những chiến thuật như kíp nổ, viên đạn bạc, phương án tấn công… hoàn toàn không hiếu chiến, không công kích đối phương một cách trực diện hay làm họ tổn thương như tên gọi của chúng có thể hàm ý.
Hãy so sánh câu trên với câu dưới đây và xem liệu bạn có dễ đồng ý mua hay không: “Chúng tôi có cả một kho hàng còn đầy sản phẩm này. Sự thật này do bạn tự nghĩ ra, nhưng nghe hoàn toàn hợp lý. Hãy nói tiếp câu này: “Tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm về những việc làm của anh.
Những gợi ý cần liên quan đến những gì bạn muốn người đó làm. Một cái vẫy tay của họ, thế là luồng giao thông dừng lại. Sự thật này do bạn tự nghĩ ra, nhưng nghe hoàn toàn hợp lý.