Sự may mắn luôn cần được sẻ chia. Chúng chỉ thích rong chơi suốt ngày và luôn để việc cần làm hôm nay đến "ngày mai" mới làm. Cuối cùng chàng cũng gặp được thần Gnome đang đứng cằn nhằn ở trước cổng một hang động khổng lồ chỉ mấy phút sau khi Nott bỏ đi.
Max đã đi rồi nhưng Jim vẫn còn ngồi đó trên chiếc ghế đá công viên với dôi chân trần trên đám cỏmượt mọc đầy những cây bốn lá xanh rì,lòng thanh thản, nhẹ nhàng. Tôi buộc lòng phải bán nhà máy, đất đai, nhà cửa. Thần Ston trú ngụ trên đỉnh của Núi Mẹ, một ngọn núi cheo leo đầy những hòn đá tảng gai góc.
Bà ta có một sắc đẹp mê hồn. - Chắc cậu còn nhớ cái ngày mà gia đình tôi dọn đi lúc chúng ta mới lên mười. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi.
Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài. Ta đang cố nhớ lại đây. Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi.
Chỉ mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong hàng tỉ cơ hội khác. Còn Max thì vẫn im lặng. - Đúng như vậy, chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc, đặc biệt lại là một Cây bốn Lá thần kỳ.
Điều này chưa bao giờ xảy ra trong hai ngàn năm qua. Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên. Chàng đến được vùng đất đó khi bầu trời đang le lói những tia nắng cuối cùng.
Nott chẳng biết phải làm gì nữa. Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. Đây thực sự là một món quà đặc biệt, thú vị và đầy cảm hứng mà Alex Rovira và Fernando Trías de Bes đã mang đến cho chúng ta.
Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng. Tuy nhiên Sid vẫn quyết định leo lên núi. Nếu từ trước đến giờ chưa hề có một cây bốn lá nào mọc ở đây, nếu chưa ai từng tìm ra được nó, thì đó chính là vì tất cả những người đó đã luôn lặp lại những điều cũ kỹ, những điều mà những người trước đó đã từng làm.
Nếu trong vòng năm ngày nữa mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này thì chắc hẳn là ông đã nhìn thấy rễ của nó rồi. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc. Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa.
Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời: - Được rồi, nếu cậu muốn thì tôi cũng công nhận rằng sự may mắn "trên trời rơi xuống" quả thật là khó hiện hữu trên đời nhưng rất ít khi nó xảy đến với chúng ta và nếu có thì cũng chẳng kéo dài được mấy. Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới.