Làm MC trong dịp lễ ngoài trời kỷ niệm ngày Quốc Khánh 4/7 ở Miami là một sự kiện đáng nhớ khác. Nếu làm như vậy, ngay tức khắc khán giả sẽ biết rằng tôi đang nói thật. Tôi nghĩ một trong những lý do giúp tôi thành công khi nói chuyện trên sóng phát thanh, hay qua màn ảnh truyền hình là việc khán thính giả cảm nhận được nỗi say mê nghề nghiệp của tôi.
Rồi thì đề tài dễ dàng và nóng hổi nhất là chuyện thời tiết (đặc biệt là khi bạn chẳng biết gì về người đối diện). Lúc đó, tôi là người duy nhất đang có mặt trong đài. Anh ấy đến chương trình của tôi vào một buổi tối, rồi làm cho tôi đêm đó cứ trằn trọc mãi.
Một người có nụ cười hay nhất mà tôi từng gặp. Không ai gọi Harry Truman là một nhà hùng biện vĩ đại cả. Hơn thế nữa, Frank luôn có những nhận xét mới lạ, những suy nghĩ mà không phải ai cũng có.
Nhất là đừng bao giờ để người khác nghĩ rằng bạn không muốn nói chuyện với họ. Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả. Ai đó nhìn bạn như thế bạn có khó chịu không? Suy bụng ta ra bụng người mà thôi.
Với tôi, ngôn ngữ điệu bộ cũng giống ngôn ngữ nói vậy. Cảnh sát trưởng của Louisville, Kentucky, dậm chân thình thịch và nói lớn: Thế chúng ta phải làm gì bây giờ?. Trong ngành phát thanh viên thì chúng tôi luôn có một học thuyết công bằng.
Không nên dò hỏi quá cặn kẽ, chất vấn người ta đến đường cùng như thể họ đang phải trải qua một kỳ thi vấn đáp vậy. Chúng tôi chỉ còn biết kêu trời, không biết những người nghe đài hôm ấy có kêu trời hay không… Nhưng người khách làm tôi bất ngờ nhất, không ai khác hơn là Robert Mitchum.
Những điều ấy bạn hoàn toàn có thể không mắc phải khi chỉ nói theo lối thông thường, bình dị. Trò chuyện với họ tôi không đặt nặng ấn tượng rằng mình đang trò chuyện với một người nổi tiếng. Như trong chương trình trò chuyện với cựu phó tổng thống Dan Quayle năm 1992, chúng tôi bàn về luật hạn chế việc phá thai một trong những vấn đề nóng bỏng lúc bấy giờ.
Những câu hỏi càng hay thì càng góp phần sinh động câu chuyện. Khi tham dự một bữa tiệc thì lại có vô vàn tình huống, vô vàn đề tài để nói. Hai là, giọng điệu hùng hồn mạnh mẽ giúp khán giả bừng tỉnh nếu họ thấy buồn ngủ.
Tất cả chúng tôi đều bị sốc, vài người thổ lộ nỗi bàng hoàng. Cuối cùng, có thể khẳng định dạng câu hỏi giả định này có rất nhiều tác dụng. Rõ ràng là từ utilize ít phổ biến hơn từ use.
Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng. Khi thấy dáng vẻ của ông, bạn không thể nghĩ đây là ông bầu của một đội bóng vừa thảm bại. Đừng dại dột gây nên không khí căng thẳng hay ngượng ngùng vì những điều cấm kỵ mà bạn đề cập không đúng chỗ, đúng đối tượng.