Bà điên cuồng vì ghen tuông bị nghi ngờ nó giày vò bà, làm cho đời sống của ông không được mảy may tự do. Họ nghĩ tới họ, sáng, chiều, và tối. Chắc bạn viết văn sĩ đó: Chính là H.
Như vậy để làm cho sự học biến thành một trò chơi hứng thú. Tại sao người ta nhãng bỏ khoa tâm lý thực hành như vậy mà nhồi biết bao những môn vô ích khác. Chơi như vậy mà còn thú gì nữa!.
Như vậy ông ta hết nói gì được nữa, không có lý lẽ gì để tranh biện được nữa. Nhưng bây giờ tôi quen rồi; với lại bận việc nhiều quá, có khi hàng tuần không để ý tới những trang hoàng đó. Người hàng xóm đó suy nghĩ và hành động như vậy vì họ có lý của họ.
Tóm lại, nếu bạn muốn cho ai phát triển một đức tính nào, bạn nên hành động như đức tính đó đã là một đặc sắc rõ ràng nhất của người đó. La Rochefoucauld nói: "Ta tỏ ra vẻ hơn bạn, thì bạn sẽ thành kẻ thù của ta; chịu nhường bạn, thì bạn sẽ liên kết với ta". Những lời khuyến khích của bà thay đổi hẳn đời đứa nhỏ.
Ngày nào cũng như vậy. "Tôi không đồng ý với ông, nhưng tôi có thể lầm được. Giọng hung hăng như muốn bảo: "Chú nói dối, chú ơi! Tôi đi guốc trong bụng chú rồi!".
Một hàng bán nón được khách hàng hoan nghênh đặc biệt, chỉ vì phân phát những hóa mục có chữ ký của một nữ tài tử danh tiếng. - Tâu Bệ hạ, thần tưởng không một người nào ở Anh cũng như ở Đức, lại có thể tin rằng thần đã khuyên Bệ hạ như vậy được. Mười chín thế kỷ trước, Đức Giê-su nói: "Con hãy mau mau theo ý kiến đối thủ của con đi".
Bây giờ tôi biết làm thinh. Hãng tôi cũng có làm những ván lót tường. Đã đành, cái gì ta thích thì ta để ý tới luôn, nhưng chỉ có một mình ta để ý tới nó.
Các ông giám đốc khám Sing Sing không giữ chức lâu bao giờ. Tourgueniev là một đại văn sĩ Nga, thế giới đều biết danh. "Một hôm, nhà tôi hỏi Tổng thống về loài chim đa đa mà nó chưa từng thấy bao giờ.
"Tôi không đồng ý với ông, nhưng tôi có thể lầm được. Muốn có hạnh phúc, nó phải được xây dựng trên một nền tảng đã nghiên cứu một cách thông minh và khoa học, cũng như một ngôi nhà khéo cất vậy. Bạn muốn biết một câu thần chú làm ngưng những cuộc cãi lộn, làm tan bất bình, gây thiện cảm và xúi giục người khác chăm chú nghe bạn không?
Một lần Lincoln khiển trách một sĩ quan nhỏ tuổi đã tranh biện với bạn. Cái đó mới thật nguy hại. Tôi tự hỏi đối với loài người sao chúng ta không dùng cách hợp lý đó? Tại sao ta không dùng thịt thay cho roi, lời khen thay cho lời mắng? Chúng ta nên theo anh Pete Barlow: muốn khuyến khích ai thì dù người đó tấn tới rất ít, ta cũng nên khen.